Lương Thư
Trung
Mùa chuột
Về mùa chuột, có lần tôi đã kể rồi trên hai trang điện báo
Talawas và Thất Sơn Châu Đốc, được nhà văn nam Dao gọi là “bản kỳ thư”, thiệt
tình ra, tôi xin nói thiệt là tôi không dám nhận hai chữ “kỳ thư” này vì tôi
chạnh nghĩ đây chỉ là những gì tôi biết về những mùa chuột vùng quê tôi mà tôi
nhớ và ghi lại không thêm bớt chút nào. Nay xin được ghi lại với phần bổ túc
vài chi tiết mà khi trước viết về chuột còn thiếu.
Hơn sáu mươi mấy năm về trước, những ngày tháng Giêng, tháng
Hai lúa mùa, những cánh đồng bát ngát vùng Mặc Cần Dưng, Ba Bần, Cầu Số Năm, Phú
Hóa, Bắc Dục, Định Mỹ, Kinh xáng Bốn Tổng, Hang Tra, Vĩnh Hanh… là những cánh
đồng chuột. Vì làm lúa mùa, mỗi năm một vụ, đát đai mênh mông nên cỏ lát nhiều,
bờ kinh còn mịt mù nên làm thành những tổ âm cho chuột đồng sanh sôi nẩy nở .
Những năm tháng xa xưa ấy là những năm tháng cư dân vùng sông rạch này vui cùng
những mùa chuột biết bao nhiêu !
Dân làng đang săn chuột
(Hình:www.doisongphapluat.com.vn)
|
Vào những ngày mùa ấy, bạn cứ dằn bụng bằng chén cơm nguội
với miếng mắm chưng, thê là bạn dắt theo con chó phèn, chó mực lên đồng với cái
xuổng , cái giỏ tre và cái nỏ. Cái xuổng và cái giỏ thì bạn biết dùng vào việc
gì rồi, còn cái nỏ thì dùng trong việc bẻ răng chuột . Thế rồi bạn cứ ra ruộng,
theo giồng ranh, lên bờ đìa, cặp bờ mương, ôi thôi, chỗ nào bạn cũng gặp hang
chuột đùn đất còn mới ràng ràng…Nhưng bạn đừng vội đào gấp vì chuột nó khôn lắm,
không khéo bạn lại mất công tốn sức mà chẳng dào được bao nhiêu chuột. Bạn hãy
từ từ, chờ cho con chó mực hay con chó phèn của bạn nó khịt khịt nhiều lần một
cái hang nào đó, rồi bạn sẽ khởi đầu nhét lỗ ngách và bắt đầu đào. Trong lúc đào
bạn nên nhớ là mình luôn ở”thế đào thủ thế”, không khéo chuột nghe đông tịnh lại
thừa cơ hôi bạn mê đào, nó lại vọt lẹ ra ngoài , đôi khi nó lại hoảng hồn chun
vội vô quần bạn, lúc bấy giờ bạn lại bị chuột đào lại bạn hổng chừng !
Đào chuột như vậy bạn đừng bao giờ ham đào nhiều vì tốn sức
lực nhiều. Bạn cứ thư thả chọn hang, hang nào phải thì đào chơi, hang nào coi
mòi không ngon thì bỏ đi và tìm hang khác . Nhiều lắm, bạn đừng lo không có hang
chuột để đào mà chỉ lo mình không có sức để theo chuột . Nhưng bạn cũng nên nhớ
một điều là ở đâu có chuột y như rằng ở đó có rắn. Vì thế cho nên bạn cần phải
cẩn trọng coi chừng răn cắn, nhưng trong dân quê chúng tôi vì cữ nói rắn cắn mà
chỉ dám nói “rắn chạm”. Thôi thì ‘cắn” hay ‘chạm” gì thì bạn nên coi chừng là
chắc ăn.
Đó là tháng hạn, khô ráo. Còn tháng mưa khoảng tháng Ba,
tháng Tư trời gầm sấm nổ, những cánh đồng bát ngát sau những cơn mưa lớn làm
ngập hang cua, hang chuột thì vui, bạn muốn đào chuột chơi thì đào; còn không
thì bạn chờ tối thắp đèn măng sông đi dập chuột . Sau những cơn mưa như trời
trút nước, cả cánh đồng đâu đâu cũng ngâp nươc mưa thì chuột đành bỏ hang chạy
giỡn đầy đồng và đây là lúc bạn nên biết cách đập chuột . Ở ruông rẫy chúng tôi
mỗi vụ mùa có cái thú vui riêng nhưng mùa đi đập chuột là mùa vui hơn cà. Bạn
thử tưởng tượng cả cánh đông bao la bát ngát nhìn không thấy rặng cây chắn ngang
chưn trời nhưng những bóng đèn măng sông giăng mắc khắp mương đìa lối ngõ hang
ngách để rượt mấy anh chị chuột đồng đang lang bạt kỳ hồ thì ôi thôi còn gì vui
cho bằng.
Chuột bán ngoài
chợ
(Hình:www.doisongphapluat.com.vn)
|
Cuối mỗi con kinh hay cuối mỗi dây đất, cuối mỗi vạt lung,
những người đi đập chuột chúng tôi tụm năm tụm ba mà kiểm lại coi giỏ ai đầy giỏ
ai còn lưng. Thế rồi hè nhau đập tiếp cho bạn mình mau đầy giỏ để cùng về một
lượt cho vui cửa vui nhà . Hồi đời xưa ấy, dù nghèo nhưng chúng tôi giữ được đạo
thanh bần và không có cảnh “hùm bắt được hùm ăn, sấu bắt được sấu ăn một mình” .
Mà thưa bạn, theo tôi thời nào mà an phận thanh bần là thời đó vui vậy !
Vì những năm tháng xa xưa ấy, phần đông nhà nghèo, nên nếu
bạn không có đèn măng sông, bạn cứ rủ người có đèn đi dập chuột, và họ sẽ sẵn
lòng. Vả lại, đap chuột là phải có nhiều người cùng đập mới vui. Người nhà quê
chúng tôi sống là sống cầu vui thôi mà. Nếu có ai đó đi đập chuột xé lẻ một mính
thì y như rằng người đó đi tìm ma, đi tìm bóng dáng cô hồn bị sét đánh chết
ngoài đồng , ngoài ruông đang xiêu hồn lạc phách….
Nhưng thưa bạn, chuột vốn khôn lanh, nhưng không qua khỏi tài
nghệ của con người. Con người biết từng đường đi ngang về tắt của chuột nên con
người biết chận lối tắt về ngang của chuột. Do vậy mà có đuổi xà di, gày bẩy,
đặt rập, nhưng dậm cù chuột là cách dở nhứt của con người . Khi bạn gày rập, đặt
bẩy, đặt xà di là bạn dùng tài chọi với tài, còn bạn dậm cù chuột là bạn dùng số
đông đè bẹp số ít, bạn đang chơi cái thế kém nhất trong mọi thế bắt chuột. Đó là
chưa kẻ bạn sẽ bị dập đầu bể trán do tranh nhau bắt chuột vì sợ nó chạy vuột
khỏi tay mình .
Trong nghề gài rập chuột coi vậy mà có phân ra kẻ khá người
nghèo, kẻ túng bấn người dư ăn dư để. Và tiền nào thì của nấy nhe bạn . Người
gài rập bằng lồng dây chì thì bắt được chuột sống, người gài rập đất chỉ bắt
chuột chết mang về. Chuột sống bán có giá nhưng dễ có mùi khai vì khi rộng chung
lồng lớn chúng đái lên nhau; còn chuột chết có cái dở là thịt nhiều khi bị bủn
vì chuột bị sập bẫy vào lúc đầu hôm . Cách nào cũng có cái hay và cái dở như
vậy, không hoàn hảo được !
Còn bắn chuột bằng nạn giàng thun hay đâm chuột bằng chỉa một
mũi thì có cái hay là ở xa, vì lại gần chuột chạy nhưng bắn chuột hoặc đâm chuột
bằng cách nào thì cũng chì đủ miếng ăn cho bữa cơm trong ngày là cùng . Làm sao
giàu có cho nổi với ba cái nghề dâm chém. này. Phải không bạn ?
Nói là nói vậy, nhưng vào mùa nước lụt thang 8, tháng 9,
tháng 10, những cánh đồng lúa mùa đang nặng mình vì lúa mập nước và có nơi lác
đác dòng đòng, chuột thừa cơ mất hang đành cắn đọt lúa làm ổ và ăn lúa đang ngậm
sữa, con nào con nấy ú thù lù . Những mùa vụ chưa tới kỳ cắt gặt như vậy, dân
ruộng chúng tôi rủ nhau đi đâm chuột . chống xuồng rào rào qua hết lung nầy đến
lung khác và rồi lung nào cũng kiếm được năm ba anh chị tí tục đang nằm trong
cái ổ lót bằng đọt lúa mùa thè lè bong búp với cái bụng trắng phau, cái lưng phè
phè béo ơi là béo .
Cách dâm chuột mùa này cũng chỉ là một cách dạo chơi nhàn
tản, không có gí phải âu lo mất mùa đâm chuột hay thua lổ hoặc lời lóm gì .
Chung qui cũng chỉ mua vui mấy ngày chờ lúa trổ bông rồi lúa chin vàng đồng mà
vui thú ruộng nương qua ngày trong cảnh thanh bình của những tháng năm làm ruộng
một mùa duy nhứt trong năm . Nhớ lại ngày ấy, đối với dân ruộng chúng tôi qủa là
thần tiên qua rồi khó kiếm lại được nữa rồi bạn
ơi !!!
Thưa bạn, trong các cách bắt chuột có lẽ cách bắt chuột bằng
thuốc là tệ nhất . Tôi nói tệ nhất chứ không phải là dở nhất. vì dở đỡ hơn tệ .
Tôi nói tệ là vì ngườ ta nói “đâm heo thuốc chó” là phường chẳng ra gì và thuốc
chuột theo tôi cũng không khác thuốc chó là mấy .Khi bạn ra bất cứ chợ làng, chợ
quận nào bạn hỏi mấy bà bán thịt chuột rằng chuột này là chuột đập hay chuột
thuốc, thì khi người ta trả lời bạn là chuột đập, bạn cứ chắc mẻm rằng chuột đó
là chuột bị thuốc , vì người bán họ lanh lợi lắm . và bạn thử mua chuột ấy về
ăn, rồi bạn sẽ nghe hơi thở của bạn khô hơn, gắt hơn, khò khè hơn . Đó chính là
cái tệ của nghề bắt chuột bằng thuốc. Và bạn bị người ta thuốc bạn rồi đấy ! Về
lâu về dài, người nào mà ăn nhằm chuột thuốc mà không bị đau gan đau phổi bao
giờ ???
Giống như cá bị thuốc sâu rầy chết vậy mà . Nhớ ngày xa xưa
ấy cũng cách nay vài ba chục năm. Lúc đó chưa hết lúa mùa, nhưng lúa ba tháng
lại lấn dần đất rộng, rồi chúng tôi tập tành xài ba cái vụ thuốc sâu trị mấy chị
sâu keo, sâu cuốn lá và thê thảm cho các loài cá dưới ruộng dưới đìa, cá nhỏ cá
lớn gì cũng đều ngất ngư rồi chết nằm sắp lớp đầy mấy đám ruông. Người nhà quê
chúng tôi tiếc hùi hụi mấy anh cá lóc mập thù lù . Cứ thê mà vớt về và muối sã
ớt làm khô. Khi khô vừa rao ráo là cho vô cà ràng than đỏ au, lai rai vài cốc đế
đỡ thèm. Vậy mà rồi năm tháng qua mau khi gặp cơn cảm cúm ghé thăm là cổ khan
khan vì thuốc sâu trong khô cá lóc nó thấm vào máu và lúc này mới biết thế nào
là miếng ăn là miếng tồi tàn nhe bạn, chết vì ngấm thuốc sâu chết không nhắm mắt
…
Còn năm ba cách bắt chuột khác nữa như chất chà chuột, đăt
lọp chuột, đổ nước hang chuột, gày bẫy ống tre, bẫy cò ke, bẫy đạp, bẫy cần, bẫy
bật, bẫy lổ … Nhưng nhắc chuột mà không nhớ món ăn chuột thì có chút gí thiêu
thiếu …
Ngày nay nghe kể chuột vô tới các nhà hàng, làng nướng với đủ
thứ món ăn làm bằng thịt chuột hấp dẫn. Tôi nghe nhưng chưa có dịp ăn lần nào
nên khó nói ngon dở gì được. Chỉ biết ngày xưa, xưa hơn nửa thế kỷ, món chuột
ngon nhứt là món cặp gắp nướng tươi chắm nước mắm bằm xoài sống là ngon hết sẩy.
Một món ăn thuần chỉ có chuột và lửa làm thơm phức cả mâm bàn mà hổng cần gia vị
gì ráo trọi . Nó vừa gần với tạo vật mà cũng gần với con người nhưng không mang
tính “hoang dã” chút nào vì nó được nướng chín hẳn hoi chư có ăn sống ăn sít gì
mà gọi là “hoang dã”?!?
Dần dần có các món khác gia giảm thêm cách này cách khách
khác mà thịt chuột có tới hàng chục món nhe bạn. Như chuột muối sã ớt chiên,
chuột khìa nước dừa, chuột kho tương hột, chuột làm bánh xèo, chuột làm mắm,
chuột nương đất, chuột bằm xào lá cách, chuột bằm xào lá lốt, chuột xào kiệu,
chuột xào hủ qua, chuột xào hành, chuột nấu cà ri, chuột kho mắm, chuột làm khô,
chuột xào sã ớt, chuột bó bẹ chuối nướng… Ôi thôi vô số kể bạn ơi . Nhưng món
chuột nướng tươi như tôi vừa kể bên trên là nhứt xứ …
Hôm nay gần cận Tết năm Tý rồi, ngồi nhớ lại hơn sáu mươi năm
bắt chuột những mùa mà hồn lâng lâng những nỗi niềm khó tả. Chuột ngày xưa bắt
là bắt chơi trông lúc chờ mùa màng về. Không ai sống vì nghê bắt chuột như bây
giờ mà mang danh làng chuột, chợ chuột, dựa chuột . Đời xưa chưa xưa lắm, chừng
ba bốn chục năm trước chuột cũng còn nhiều vì đất lâm còn nhiều, lúa mùa còn
nhiều, nên bắt chuột chỉ là giải trí chơi cho vui, dặm thêm miếng cá miếng khô
cho bữa ăn mạnh miệng chứ ít ai nghĩ bán chuột kiếm sống hay làm giàu làm có gì
. Thôi thì xưa và nay nó khác nhau là vậy !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét