Thứ Sáu, 29 tháng 4, 2016

Cười thả ga...

DẠY VỢ
Lão vốn mang tiếng cả khu chung cư là sợ vợ và đang di căn sang giai đoạn cuối là khiếp vợ, thế mà tối nay thấy tiếng lão quát vợ rung chuyển các tầng. Kính trọng quá đi. Đàn ông là phải thế chứ.
Nhà cháu chạy sang đứng ngoài cửa.
– Choang ! Choang !(Tiếng bát vỡ kinh quá)
– Bụp. (Một cú đá chéo góc).
– Im mồm, tôi bảo cô im đi cơ mà… Im để tôi nói, cô đã làm nhơ cái mặt tôi ở khu chung cư này rồi, ai cũng bảo tôi sợ vợ, ngay cả lão Vinh kia hễ gặp tôi là kháy, là đá đểu tôi sợ vợ. Bây giờ thì đừng hòng. Hôm nay tôi phải dạy cô.
– Choang ! Rắc ! Ùm (Tiếng vỡ cả bát, cả ly cốc, cả cái chân bàn gãy, kinh)
– Tôi đi ra khỏi nhà là cô la, về muộn cô chửi, gặp ai là phụ nữ thì cô cho tôi đã cặp bồ, cái ví tôi cô xẻo hết từng đồng tiền lẻ, cái máy điện thoại tôi mỗi lần về nhà là cô kẹp chặt trong nách, cô một vừa hai phải thôi, nhớ chưa ? Nhớ chưa ? Nhớ chưa ? Há miệng ra vâng trước mặt tôi ngay, há ngay.
– Bốp. Bốp. Bốp. (Rõ là tiếng đánh bàn tay phải của lão vào má trái bà vợ, kinh).
– Cô ngó lên tầng 15 xem, cái lão dê già ấy đấy, ai không biết là lão sát gái, vợ lão cũng biết mà có dám ho he gì, hả ? Tôi nói đúng không ? Thế mà mới thấy tôi búng vào má em nào phát, vỗ lưng phát, vuốt tóc phát thì cô lồng lộn lên là thế nào ? Là thế nào ? Từ giờ, chừa ngay cái thói bắt nạt chồng nghe chửa, chồng thay cha thay mẹ, nói một câu vợ phải dạ một câu, nghe chửa?
Tr Cuoi xua 2Viu…viu …viu… (Ôi giời đá gió đây, gọi là song phi. Kinh)
– Cô đưa con dao cho tôi, đưa đây, tôi sẽ chặt một ngón tay của cô để cô luôn nhớ rằng, cô là vợ, vợ tức là ở dưới cơ, hiểu chưa, đưa dao đây.
Nhà cháu hoảng quá, phải cứu cô ấy chứ, nhà cháu xô cửa lao vào. Lão hàng xóm đằng đằng sát khí đứng giữa phòng, bát chén, cốc ly vỡ tung tóe cứ như trung tâm thủ đô Kiev. Nhà cháu ôm ghì lấy lão:
– Ấy…Bình tĩnh đã… Ai lại đánh mắng vợ con thế…
– Nhưng em không thể chịu được, điên lắm rồi, phải dạy vợ cho ra dạy bác ạ.
– Thế cô ấy đâu, cô ấy đâu?
– Cô ấy về quê hôm qua bác ạ. .     


Tuyển Hoàng hậu
Ngày xửa, ngày xưa ở vương quốc Cực Lạc chẳng may Hoàng hậu băng hà rất sớm. Một năm sau vị Vua trẻ bèn cho mở một cuộc tuyển lựa Hoàng hậu và cho rao truyền trong dân gian rằng, nàng nào có vòng số 1 to nhất sẽ được tuyển vào cung. Thế là các thiếu nữ được Trời cho của tốt, đều háo hức ghi danh. Nhưng vì e thẹn, nên các cô nhờ mẹ đi dự buổi tuyển lựa giúp cho.
Hôm thi tuyển, mới sáng sớm, một hàng dài các bà cụ đứng đợi trước cung thành, trên tay mỗi bà cầm một qủa trái cây nào đó, tượng trưng cho bộ ngực của con gái mình. Bà thì cầm qủa cam sành, qủa bưởi; bà cầm qủa dừa khô, rồi dừa Xiêm … Thậm chí có bà còn lễ mễ bưng theo một quả bí ngô … Chỉ có mỗi bà cụ ở cuối hàng để lỏng cỏng độc quả chanh trên cái đĩa sành ! Mấy bà khác quay lại, thấy thế, lăn ra cười nhạo báng :
– Giời ơi ! Cỡ ấy mà đòi đi thi thố với ai chứ !
Bà cụ điềm nhiên trả lời :
– Có gì mà mấy bà đòi cười chế nhạo tôi, đây chỉ là biểu tượng của cái núm thôi đấy !!


Ông trời có hay không?
Trong một tiết học địa lý của học sinh lớp 4.
– Cô giáo: Cô đố các em trên trái đất này có ông trời không ?
– Học sinh: Tất cả các học sinh đều im lặng trong vài phút, bỗng nhiên Nam đứng lên và phát biểu :
– Dạ thưa cô có ông trời ạ !
– Cô giáo: thế thì ông trời ở đâu ?
– Nam: dạ thưa cô ở nhà em ạ !
– Cô giáo: tại sao em biết ?
– Nam: Dạ thưa cô đêm qua em nghe bố em bảo “Trời ơi giang chân ra”
– Cô giáo ???????????????????


Tích phúc.
Cô gái nói với cha:
– Tuần sau con và Anh ấy sẽ kết hôn, Bố ạ
– …thế thằng đó có nhà cửa đàng hoàng không?
– Không ạ. Anh ấy ở nhà trọ
– … Nó có xe không ?
– Cũng không có. Anh ấy đi xe đạp
– Bố mẹ nó thế nào ?
– Anh ấy mồ côi ạ
-…Ôi ! Ở đời phải biết tích phúc, tích đức con ạ, nó đã khổ thế rồi thì con tha cho nó đi, đừng làm khổ người ta nữa.


Vợ ngộ sát chồng

Trong phiên toà xử, vợ ngộ sát chồng. Ông chánh án hỏi:
– Này cô kia, sao cô lại giết chồng ?
Người phụ nữ trả lời :
– Dạ tối qua hai vợ chồng con lên giường nằm, con thì đã ngủ rồi nhưng anh ấy còn bật đèn. Cứ ba phút một lần, anh ý lại thò tay vào, ngoáy ngoáy .
Chánh án khép đùi, hỏi :
– Rồi sao nữa ?
Người phụ nữ nói tiếp:
– Được chừng mươi phút, con hết chịu nổi quay lại hỏi chồng ” Mình yêu nhau anh nhé ? “.
Anh ta trả lời con : “Hôm nay anh lái công nông mệt rồi, cho anh đọc nốt quyển sách này đã, để mai đi em ạ”
Chánh án hơi nhổm dậy :
– Rồi sao nữa ?
– Rồi con hỏi anh ta : “Thế sao anh còn cho tay vô đó làm gì ?”
– Anh ta đã nói sao ?
– Anh nói rằng anh thấm nước lật trang sách, thưa toà, nếu ngài ở vào địa vị của tôi thì ngài có điên lên và bóp cổ anh ý không cơ chứ ??



CÁI THUỞ BAN ĐẦU LƯU LUYẾN ẤY

Ông chồng đang tưới cây sau vườn thì vợ gọi :
– Ông ơi, vô ăn tô cháo cho nóng. Tôi mới nấu 2 tô cháo bào ngư đây nì.
– Ờ, bà sắp sẵn ra đi, tui rửa tay rồi vô liền.
Nhà vắng vì con cái nay đã lớn, như những cánh chim đã bay đi bốn phương trời, chỉ còn 2 con khỉ già ngồi thu lu ở hai bên cái bàn rộng minh mông. Bà ngước đôi mắt bồ câu “quá đát” lên nhìn ông:
– Mỗi lần nhìn ông ăn, tui lại nhớ tới ngày xưa, hồi ông rủ tôi trốn học đi lên dòng Thiên An chơi. Đâu ông đưa tay tôi nắm chút coi.
Ông chồng trễ cặp kính lão xuống chăm chú nhìn bà vợ, lòng thầm nhủ “Coi con mụ ni đã già rồi, mà còn bày đặt Rồ – men – tíc” nhưng nhìn gương mặt nhăn nheo của vợ,ông thấy tội nghiệp quá nên đưa tay ra. Chiếc bàn thì rộng, mà bà vợ thuộc dạng thiếu thước tấc, nên bà đứng lên, vói tay ra nắm lấy bàn tay ông, run run nói :
– Lấy nhau đã 40 năm ruì, có 4 mặt con mà chừ mỗi lần cầm tay ông là tui như bị điện giựt, ngực tui nó nóng ran lên đây nì.
Ông khẽ khàng nắm lấy tay bà :
– Bà noái đúng, ngực bà không nóng ran lên sao được, vì 2 cái núm vú của bà đang nhúng vô tô cháo nóng kia cà !!!