Thứ Sáu, 29 tháng 9, 2017

CHÂM CHÍCH NGÔN


Văn phải ôm mà võ phải luyện...
ACE nào có lời hay ý đẹp thì bơi vào đây 😂😂😂
-Không sợ địch mạnh như hổ chỉ sợ đồng đội ngu như hêu.
-Quay đầu là bờ ai ngờ là biển.
-Yêu nhau vật vã, kết quả vỡn chia tay.
-Một điều nhịn là chín điều nhục.
-Tất cả vì con em chúng ta mà không tha cho con em chúng nó.
-Hột muối cắn làm tư mà cục đường thì lủm hít.
-Hạnh phúc thì có nhau còn ốm đau thì tự chịu.
-Bạn thì thân mà thân ai nấy lo.
-Vạn sự khởi đầu nan,gian nan bắt đầu nản,chán nản bắt đầu gian.
-Cái gì không phải của mình thì cướp về làm của mềnh.
-Cái gì đã qua thì cho nó qua,cái gì chưa qua thì đừng để nó tới.
-Tiền không tự nhiên sanh ra và mất đi, nó chỉ chảy từ túi ngừ này sang túi ngừ khác.
-Tiền không quan trọng mà quan trọng là không có tiền.
-Tiếng cười là liều thuốc bổ, cười không đúng chổ lấy rổ đựng răng.
-Đoàn kết là chết hết mà chia rẽ là chết lẻ tẻ.
-Tiền thì anh không thiếu mà nhiều thì anh không có.
-Hãy cho em một điểm tựa,em sẽ...dựa suốt ngày.

LỜI VỢ DẠY..


MƯỜI ĐIỀU VỢ DẠY
Một là cấm được la cà
Hết giờ làm việc về nhà nghe không
Hai là cấm được viển vông
Thả hồn phây búc biết không hả chồng?
Ba là cấm ngắm bóng hồng
Vợ mà biết được thì không còn hàm
Bốn là cấm nổi lòng tham
Đào tơ quyến rũ không phàm nghe chưa?
Năm là đi hỏi về thưa
Lừ lừ tàu điện đánh chừa đấy nhe
Sáu là tụ tập bè phe
Lô, đề, phỏm, phạch, rượu chè bê tha!
Bảy là lau cửa, quét nhà
Cơm, canh dẻo ngọt mới là chồng ngoan
Tám là tính toán lo toan
Để vợ mua sắm tiêu toàn đô la
Chín là khi vợ đi xa
Điện thoại thăm hỏi mặn mà nghe chưa
Mười là cấm có lưa thưa
Đêm đêm vun xới cày bừa ruộng tôi!
Ông mà sao nhãng lôi thôi
Chê cơm tôi nguội là tôi giết liền.
St








Thứ Năm, 28 tháng 9, 2017

CHỌN VỢ...

CHỌN VỢ !

(Thơ vui, Cấm phụ nữ đọc – Lỡ đọc cấm tự ái)
Con ơi mẹ dặn mấy lời
Khắc ghi ngay kẻo phí đời đàn ông
Chọn trâu: xem xoáy, xem long
Chọn vợ: tốc váy xem mông, sờ người…!
Mông chai là đứa lắm lời
Bởi hay lót đít để ngồi buôn dưa
Loại này đừng lấy nghe chưa
Lấy về sớm muộn cũng đưa ra tòa.
Ngực to cũng thế con à
Bởi vì bị lắm đứa “chà” nên sưng
Loại này dâm tựa Bà Tưng
“Chà” chơi thì được chứ đừng dính vô.
Còn về những đứa răng hô
Mẹ cam đoan nó là đồ háu ăn
Nhà mình kinh tế khó khăn
Lấy về là đói nhăn răng cả đời.
Bụng to con chắc biết rồi
Loại này ăn thủng đít nồi, đáy niêu
Cho vàng con cũng chớ yêu
Lấy về của cải bao nhiêu cũng tàn.
Mắt lơ mắt lé hai hang
Con đừng dại dột mà quàng vào nha
Loại này mặt hướng mụ gia (mẹ chồng)
Thế nhưng mắt ngắm dĩa gà trên mâm.
Đứa nào đầu ngực bị thâm
Con đừng dại dột tưởng nhầm gái son
Bởi vì nó đã có con
Thế nên màu “tí” chẳng còn hồng tươi.
Tay mềm là đứa ham chơi
Chăm tiêu tiền bạc, việc lười chảy thây
Loại này con “xít- tốp” (stop) ngay
Lấy về là nó tiêu bay cả nhà.
Đùi to cũng chớ con à
Ngủ quên nó gác gãy pà nó xương
Ngoài ra nhỡ nó nổi ương:
Dậm chân một phát – cái giường gãy đôi…
Thương con mẹ dặn mấy lời
Nhớ xem mà tránh kẻo đời khổ đau ! (theo Hai Danh)
Phan Tất Đại chuyển tiếp


Cho anh làm lại
Sau khi biết cô con gái mới 17 tuổi đã có bầu. Ba má cô rất tức giận và đã tra hỏi cô con gái xem tác giả của cái bầu đó là đứa nào.
Sau khi nói điện thoại với ai đó, cô con gái bình tĩnh nói với ba má :
– Thưa ba má, nửa tiếng nữa ảnh sẽ tới đây.
Ông bố rất bực tức, tay lăm lăm con dao chặt thịt bén ngót. Miệng thì nhắc đi nhắc lại là “tao sẽ băm nát đầu nó ra…”. Nửa tiếng sau, một chiếc xe Mercedes láng coóng đậu ngay trước nhà và một chàng trai ăn mặc bảnh bao bước vào.
– Xin hai bác an tâm, nếu cô ta sinh con gái, cháu sẽ cho đứa bé 1 triệu đô la, mẹ nó 1 triệu đô và một căn biệt thự tại Quận 7 Saigon.
– Nếu cô ta sinh con trai, cháu sẽ cho nó 2 triệu đô la, mẹ nó 2 triệu đô la, một căn biệt thự tại Saigon và một căn biệt thự tại Đà lạt.
Không thấy ai nói gì, ngưng một lát, chàng trai hỏi ông bố:
– Nhưng mà nếu cô ta sẩy thai thì hai bác tính sao với cháu đây ?
Ông bố từ từ hạ cây dao xuống và nói:
– Chúng tôi sẽ cho anh làm lại.
Yên Nhàn chuyển tiếp


Thứ Hai, 28 tháng 8, 2017

XÀI CHỮ...


CHUYỆN SỦ NHI.
truyện ngắn của Nguyễn Ngọc Tư 


Sủ Nhi đi làm ở Viện chữ Nhà nước chưa được nửa năm đã nhận 69 bằng khen, nghe nói còn sắp được cất nhắc lên làm viện phó trong vòng 3 tháng tới, nhằm vào kỷ lục viện phó trẻ tuổi nhứt châu Á - Thái Bình Dương. 

Chuyện thăng tiến nhanh tuyệt đối chẳng phải vì Sủ Nhi là cháu ruột của viện trưởng, con trai của tỉnh trưởng, em vợ của phó bộ trưởng, mà hoàn toàn bởi tài năng xuất chúng của nó. Má nó, quá tự hào về thằng con đã phải đi thẩm mỹ viện nhiều lần, để thu gom cánh mũi lại, vì mũi phồng quá mức, bởi sự nở không ngừng. 
Cả nhà Sủ Nhi hạnh phúc thì đương nhiên rồi, nhưng nhiều khi tự vả vô mặt mình, bởi tưởng đang mơ.
Ai mà dè được thằng nhỏ đã từng nhấn nước chết mèo, vặt trụi lông đuôi chó, cho gà nuốt dây thun, nhái tướng đi của bà Bốn Cụt bán vé số, chạy xe tạt nước cống vào người đi đường, cái thằng mà thiên hạ xúm nói “Cái đồ vô cảm đó chừng lớn lên chỉ có nước đi phá làng phá xóm...”, giờ lên tivi nhận giải công chức ưu tú trong lãnh vực cứu thua. 

Chính Sủ Nhi cũng không thể tin được, bởi lưu ban suốt hồi phổ thông, và mảnh bằng đại học cũng do mua chợ đen mà có. Ngay hồi đầu năm thôi, nó mần thử phó giám đốc một bệnh viện, đã bị người ta vây đánh khi ưu tiên xếp lịch mổ bướu thịt cho một yếu nhơn, trong khi chục ca bịnh nặng ngàn cân treo chỉ đang chờ, với lý do “làm đúng qui trình”.
Vụ đó báo chí làm rùm beng teng xeng lên, khui luôn chuyện có lần nó bút phê vô bệnh án “Chết vì tắt thở”. May nhờ ba má nó dàn xếp kịp, nhưng nhờ vậy mà ông bác ở Viện chữ Nhà nước phát hiện ra nhân tài ngay trong nhà mình. 
Sủ Nhi chính thức bước vô tòa lầu bự chà bá lửa, gia nhập vào đội quân gần một trăm viện sĩ, những người gần như cả đời gom não để sáng tạo ra những cụm từ, những câu chữ mang tính Nhà nước cao.
Thằng Sủ Nhi từng thắc mắc tính Nhà nước là tính gì, thì ông bác nói khó mà định nghĩa được. Sủ Nhi càng thấy khoái tỉ, bởi những thứ không có định nghĩa thì mông lung, nó làm sai bét cũng chẳng ai bắt bẻ. Nó linh cảm mình mà mần viện sĩ viện đó thì như xe cọp xoáy nòng, Ferrari đổ đầy xăng.

Vào buổi sáng đầu tiên nhận việc, Sủ Nhi nhận được đơn đặt hàng bên Sở Bảo Vệ, nhân viên của họ tung cước một tiếp viên trên máy bay, gái đó nằm vạ đòi xin lỗi. Và Sủ Nhi phán luôn khỏi cần nghĩ chi lâu: “Cứ nói mình duỗi cẳng cho máu chảy đều, là êm ru bà rù hết!”. 

Nhưng Sủ Nhi khẳng định tên tuổi phải từ vụ gỡ bàn thua trông thấy cho Sở Cầu đường bởi cây cầu mới xây đã sập, nó phán: “Do biến động bất ngờ của dòng chảy cùng với độ lún khó lường của lòng sông”.Không học một ngày nào, nhưng thằng nhỏ nắm bắt nghề rất nhanh, bí quyết ở chỗ chữ phải có độ mông lung cao, và phải vô cùng linh hoạt.
Như khẩu quyết thần thánh của ông bác viện trưởng truyền lại, chữ của viện này phải như nước chảy không ai bẻ được, chữ phải như bóng không ai bắt được. Một viện sĩ giỏi thì biết thay chữ “tụt hậu” bằng “phát triển chậm nhưng mà chắc”, cái đó Sủ Nhi phần năng khiếu từ trong máu, phần được ông bác viện trưởng truyền chiêu, nên nó cũng sáng tạo hơn người.

Sở Đi Lại để xảy ra bộn tai nạn xe cộ, Sủ Nhi cho mấy chữ: “Số lượng tai nạn trong khuôn khổ cho phép”. Chỉ nhiêu đó thôi mà phần thưởng của Sở không bị cắt xíu nào. Cũng vậy, Sở Sức Khỏe tai qua nạn khỏi sau 1 năm bệnh dịch tràn lan, chỉ bởi một câu của Sủ Nhi tháo cũi sổ lồng:“Tuy dịch bệnh xảy ra nhưng vẫn trong tầm kiểm soát”.
Tiếng tăm Sủ Nhi lên cao, Viện chữ Nhà nước càng được trọng vọng. Hôm kỷ niệm 80 năm lập viện, người ta khẳng định lần nữa sự đóng góp vô cùng bự của từng viện sĩ, giúp cho thiên hạ tránh được đại loạn, bởi mỗi tế bào não ưu việt của họ đã sản sinh ra bao cụm chữ lay động lòng người, xoa dịu vết thương, hàn gắn nỗi đau, như: “Lỗi do cơ chế”, “Sai sót trong thiện chí”, “Khuyết điểm mang tính khách quan cao”.
Viện trưởng, người góp phần sáng tạo ra những cụm từ mang tính mỹ cảm ngút trời ấy, vốn đau đáu lo lớp hậu sinh chưa có ai xứng đáng để giao viện lại, may phát hiện ra thằng cháu mình, cảm thấy ưng bụng vô cùng. Nhưng không phải là không chạnh lòng, khi mỗi lễ Tết về, khách nườm nượp đổ về phòng thằng cháu, nhằm bày tỏ lòng biết ơn, nhờ nó mà ghế ai cũng vững như bàn. 
Ngoi lên cao, kẻ ghen ăn tức ở cũng nhiều. Có lần thằng Sủ Nhi bị họ bắt quả tang đang chơi xếp hình với chục ngoài mỹ nữ, ai cũng nghĩ phen này nó chết chắc, nhưng thế nào mà lỗi cuối cùng là do 
“Chưa được chừng mực trong công tác gần gũi quần chúng”.
Cũng năm đó, Sủ Nhi say rượu lái xe vô đường ngược chiều bị chụp hình đăng báo, trong bản kiểm điểm đầy nước mắt, nó kêu mình “Xác định phương hướng chưa được sâu sắc”. 

Chỉ duy nhất một lần Sủ Nhi phải chịu thua, khi có một em ngắn ngủn tới nhà mang theo một que hai vạch bắt đền nó.
Dù chữ nó có ảo diệu cỡ nào, kiểu như “Rút chậm một nhịp so với thời đại”, thì cuối cùng nó cũng bị em Ngắn nhốt vô tờ hôn thú, chỉ bằng một câu trần trụi hơn: “Tía tui là vụ trưởng, cưng tính sao thì tính!”. Sủ Nhi còn biết tính gì, đầu hàng vô điều kiện. 

Ông Trời như thấu hiểu nỗi đau của nó khi có cô vợ ngắn quá cỡ, nên đền bù xứng đáng. Năm sau, Sủ Nhi một bước lên viện trưởng, bởi ai cũng thấy không cất nhắc nó sớm, là có tội với non sông! 

NGUYỄN NGỌC TƯ

Thứ Bảy, 4 tháng 3, 2017

ĐỌC VĂN


Được sự cho phép của nhà văn Nguyễn Quang Thân, Tạp chí NAM trích đăng lại bài viết của nhà văn với tên gọi “Người Việt không xấu xí”. Với giọng văn hài hước và châm biếm cùng những ví dụ thời sự, bài viết đưa lại những quan điểm hết sức thực tế và có tính cảnh báo về tâm lý “AQ”.
Xem ra trong cuốn Người Trung Hoa xấu xí của Bá Dương, cái đức xấu nhất, nổi tiếng nhất, mà từ nhà văn Lỗ Tấn đến ông Bá Dương đều nhấn mạnh là phép thắng lợi tinh thần vô địch của người Trung Hoa.

Phép lạ này được cô đúc và điển hình hóa khá thành công là nhân vật AQ của Lỗ Tấn. AQ có một “danh ngôn” thế giới đều biết đại khái: “Nó đánh ta thì chấp gì, coi như nó đánh bố nó”.

Nền văn học của nước ta tuy chưa nhiều thành tựu như văn học của “ông láng giềng”, nhưng cũng có anh Chí Phèo mà nhiều nhà nghiên cứu cho rằng na ná chú AQ. Tuy vậy Chí Phèo chưa bao giờ có được câu danh ngôn nào ngang tầm AQ.

Câu nói đáng chú ý trong truyện của Nam Cao lại là câu của người làng Vũ Đại: “Chắc nó trừ mình ra!” Khi Chí Phèo say chửi tất cả làng. Vậy là, phép thắng lợi tinh thần không là sản phẩm của anh Chí mà của dân làng Vũ Đại. Nhờ dân làng có phép ấy mà anh Chí cứ thoải mái chửi tràn không sợ bị ai trừng phạt. Suy thế, “võ thắng lợi tinh thần” không chỉ lợi hại mà còn độc đáo vô cùng, có lẽ là “đệ nhất thiên hạ công phu”, năm châu bốn bể mấy ai có ngoài đấng AQ, sao các ông Lỗ Tấn, Bá Dương lại coi là nết xấu của người Trung Hoa?

Tôi thấy nhiều người Việt chúng ta không nghĩ thế! Họ lạc quan và sáng suốt hơn nhiều. Với họ, phép thắng lợi tinh thần luôn được đưa ra dùng như một miếng võ nhà nòi, như cao đơn hoàn tán gia truyền chữa bách bệnh, như liều thuốc giảm đau cho con bệnh ung thư, như thuốc ngủ giúp con người quên sự lo lắng, đau khổ trên đời, như nước thánh giúp tín đồ giữ vững niềm tin vào các đấng bề trên lớn nhỏ. Nghĩa là biến chuyện người ta cho là xấu xí thành chuyện đẹp đẽ.

Sau chiến tranh, người Nhật dạy trẻ con trong nhà trường: Đất nước của chúng ta vừa thất bại nhục nhã, đất nước chúng ta đất đai chật chội, nghèo nàn tài nguyên, chỉ còn biết đứng dậy rửa nhục bằng ý chí và tài năng của chính người Nhật mà thôi. Những lời đó không dội nước lạnh lên đầu người Nhật, trái lại kích thích sức chịu đựng, ý chí và tài năng của họ mạnh mẽ. Chỉ 5-6 năm sau chiến tranh, nước Nhật đã phục hồi về cơ bản và sau đó thành cường quốc kinh tế thứ hai thế giới như hôm nay.

Cái dở nhất của người Nhật là họ không biết ru ngủ dân chúng bằng phép thắng lợi tinh thần, trái lại còn luôn nhấn mạnh đến thất bại, điều hình như nhiều người Việt kiêng cữ. Chẳng khó để nhận thấy rằng làm điều người Nhật làm không dễ đối với nhiều người trong chúng ta, bởi họ luôn thủ trong tay phép lạ thắng lợi tinh thần. Hình như họ không bao giờ nghe hai chữ thất bại, lúc nào cũng thắng, vĩnh viễn thắng, dù có ngã nốc ao rồi vẫn thắng. Bóng đá thì nhất định thắng Thái Lan mà không biết mình đang tụt hậu sau họ hàng trăm năm, về mọi phương diện.

Mở rộng Hà Nội là điều hệ trọng vì điều đó không chỉ là công tác quy hoạch, là những nét bút chì vẽ lại lãnh thổ trên bản đồ mà là sự xê dịch, thu gom hay sắp xếp lại bao nhiêu số phận của con người, của dòng họ, thậm chí cả một số tộc người. Rickrdo, một nhà kinh tế học trước Mark, đã nói một câu chí lý: “Thứ khó mang xách, khó di chuyển nhất trên thế giới này chính là con người!”. Vậy mà rụp một cái, người ta biến ngay mấy triệu nông dân, trong đó cả mấy người thuộc sắc tộc thiểu số như Mường, Dao... thành dân thủ đô.

Quả thật người Việt đâu có xấu? Nhờ phép thắng lợi tinh thần mà người Việt đã làm một cách dễ dàng điều thiên hạ cho là khó nhất! Và sau đó thay vì cho nông dân biết làm dân thủ đô một nước không phải dễ, đó là chuyện văn hóa, trình độ văn minh, mọi người phải hết sức cố gắng tự thay đổi nâng cao bản thân mình thì người ta luôn nhấn mạnh là thủ đô của chúng ta đã là một trong những thủ đô lớn nhất thế giới! Xem ra lớn nhất thế giới có vẻ như một “liều thuốc bổ” kỳ diệu. Nó có thể thay thế bao nỗi niềm riêng tư của mỗi con người thủ đô và những cố gắng để vượt qua những khó khăn sắp tới của một sự mở rộng chưa từng có trong lịch sử.

Nhờ phép AQ mà người dân được nghe các quan chức ngân hàng, kinh tế khẳng định rằng thế giới khủng hoảng thì khủng hoảng, mình chưa triệt để hòa nhập nên mình vẫn sẽ bình chân như vại. Ai bảo đó là một dự đoán sai lầm? Ở chỗ này, những chú AQ ngày nay rất thông minh. Dân ta có quyền suy luận: Đại dương nổi sóng, những con tàu to có thể đắm, nhưng lá tre thì không đâu nhá! Chúng ta là lá tre, mà lá tre thì đâu phải tàu, nó vĩnh viễn không bị chìm. Nhưng không lâu sau những lời dự đoán đó, hành khách trên chiếc lá tre đang chuẩn bị nôn ra mật xanh mật vàng giữa đại dương khủng hoảng. Họ sở dĩ yên ổn được có lẽ là nhờ “phép thắng lợi tinh thần” của một số quan chức! Vậy thì người Việt giỏi giang chứ đâu có xấu?

Phép thắng lợi tinh thần bắt rễ vào quá khứ, sống bằng dưỡng chất của tính tự tôn của thời hiện tại và chuẩn bị những giấc mơ cho tương lai. Ai bảo người Việt mình xấu? Chính nhờ phép AQ ấy mà chúng ta lại thấy thỉnh thoảng xuất hiện những sáng kiến nhiều khi đến kỳ quái tuyệt hảo kiểu trái cóc xanh của báo Tuổi trẻ cười. Người ta làm ra vẻ người Việt mình cũng rất chính xác, rất khoa học không kém ai cho nên mới từng thử ra quy định diễn viên trên sân khấu phải để hở bao nhiêu phần trăm ngực, bao nhiêu phần trăm đùi mới được coi là lành mạnh, người lái xe máy phải nặng trên 40 ký và có số đo vòng một phải là bao nhiêu mới đủ tiêu chuẩn...

Từ mọi góc cạnh nhìn vào, “phép thắng lợi tinh thần” của người Việt mình đều xuất phát từ tâm lý muốn vượt qua tai ương một cách nhanh chóng nhất (dù tai ương trong đó có nghèo khổ là một hiện thực đáng buồn), luôn tìm một con đường đi tắt ngắn nhất! Vụ bia Tiến sỹ đang được một số vị nóng ruột muốn lưu danh thiên cổ tiến hành có lẽ là đỉnh cao của miếng võ AQ. Trong khi nền giáo dục đang lâm vào bế tắc, chưa có trường đại học nào có được một thương hiệu quốc tế, chất lượng học vị Tiến sỹ đang là vấn đề khó nuốt nhất của thời hội nhập thì các vị này nghĩ ra chuyện làm bia Tiến sỹ cho rùa đội.
Thay vì lao tâm khổ tứ, tập trung tiền của đầu tư vào giáo dục thì người ta nghĩ ngay đến chuyện làm bia! Gì thì gì, dù Tiến sỹ giấy, Tiến sỹ mo nang trôi sấp biết ngày nào không gì đi nữa, cũng phải làm bia cái đã! Phải có hàng chục ngàn bia, không có không xong! May mà mỏ đá hoa cương của nước ta cũng không hiếm. Sáng kiến khùng này thật đáng là tấm bia lớn cho phép thắng lợi tinh thần của người Việt ta!
Vậy người Việt ta đâu có xấu!

Thứ Bảy, 25 tháng 2, 2017

CƯỜI CHÚT

Đã hai lần rồi
Cô con gái rón rén định ra khỏi nhà lúc gần đi ngủ thì bị ông bố chặn lại :
– Muộn thế này còn định đi đâu nữa?
– Con định chạy ù ra thùng thư để bỏ hai lá thư thôi ạ !
– Thế thì nhanh lên một chút, thùng thư đó đã huýt sáo hai lần rồi đấy !
 Trả giá với Chúa
Trong vườn hoa nhà thờ, linh mục đang đi dạo với một thương gia. Một giáo đồ trẻ đi phía sau. Câu chuyện giữa linh mục và vị thương gia có vẻ rất hấp dẫn, nhà buôn trả giá:
xa-ga– 5 vạn đô la !
– Không được !
– 10 vạn đô la !
– (Im lặng)
– Thôi được, 50 vạn vậy nhé !
Linh mục vẫn không chấp thuận, vị khách lắc đầu rút lui. Giáo đồ trẻ vội bước đến trước mặt vị linh mục nói:
– Thưa cha, 50 vạn đô la là một con số không nhỏ đâu ! Sao cha lại từ chối ?
– Nhưng con có biết yêu cầu là gì không ? Ông ấy đề nghị ta mỗi lần giảng đạo xong không nói “Amen”, mà nói “Cocacola”.
tranh-vui-1Trong rạp chiếu phim
– Chuyện cậu và anh chàng mới quen đến đâu rồi ?
– Thôi rồi.
– Sao vậy ? Hôm qua hai người còn đi xem phim mà.
– Ừ, nhưng lúc trong rạp mất điện, chân anh ta cứ quờ quạng…
– Anh ta sàm sỡ lắm hả ?
– Được thế thì còn khá. Đằng này, anh ta cứ quờ quạng sợ mất đôi dép lê cũ rích.
tranh-vuiVợ đẹp vì sắp Tết 
Cô vợ đi chợ về hớn hở khoe với chồng:
– Anh ạ, hôm nay rất nhiều người khen em xinh và trẻ hẳn ra.
Anh chồng gật gù đáp : – Ừ, thì sắp Tết mà.
– Tết thì có nghĩa gì với sắc đẹp của em ?
– Thì sắp Tết nên gì ngoài đường thiếu gì kẻ say…  –
Lý do bạn trai đòi nắm tay lần cuối
Cô gái một mực đòi chia tay, chàng trai buồn rầu bảo :
tre-con-10– Cho anh nắm tay em lần cuối.
Cô gái đành đồng ý. Chàng trai nắm chặt tay cô gái rồi mới bảo :
– Nếu em rút tay ra được thì anh đồng ý chia tay.
Cô gái bực bội dùng hết sức bình sinh rút tay ra, chàng trai bèn quay lưng đi luôn. Lúc này cô gái mới bàng hoàng hét lên:
– Có cái nhẫn mà anh cũng lấy lại bằng được hả? Đồ khốn nạn!

COI CHO VUI

logo-phiem

9-con-gaiCON GÁI SÀI GÒN

VÀ HÀ NỘI THÍCH GÌ ?

Con gái Sài Gòn thích ăn me. Con gái Hà Nội thích ăn sấu.
Tuy nhiên, gái Sài Gòn thích me chín, còn gái Hà Nội mê sấu xanh.
Gái Sài Gòn thích trai dễ thương. Gái Hà Nội thích trai đẹp.
Gái Sài Gòn chia tay bạn trai thì khóc. Gái Hà Nội chia tay bạn trai thì cười.
Gái Hà Nội thích đàn ông to. Gái Sài Gòn thích đàn ông cao.
gai-bac-2Ai chửi gái Hà Nội sẽ bị chửi lại. Ai chửi gái Sài Gòn sẽ bị tránh xa.
Gái Sài Gòn lôi bạn đi ăn tiệm, gái Hà Nội lôi bạn về nhà nấu cơm.
Gái Hà Nội thích mua xe hơi. Gái Sài Gòn thích ngồi xe hơi.
Gái Hà Nội thích trai thông minh. Gái Sài Gòn thích trai hài hước.
Gái Hà Nội hay xem ti vi. Gái Sài Gòn hay đọc báo mạng.
Gái Sài Gòn ít đi chợ Bến Thành. Gái Hà Nội rất hay ra Hồ Gươm.
Lấy phải chồng xấu, gái Sài Gòn ly thân, gái Hà Nội ly dị.
Gái Sài Gòn ngồi trong tiệm gội đầu để tán chuyện. Gái Hà Nội ngồi trong đó để gội đầu.
Gái Hà Nội xài nước hoa theo nhãn hiệu. Gái Sài Gòn xài theo mùi thơm.
Gái Sài Gòn sợ nhất không có bạn trai. Gái Hà Nội sợ nhất thiên hạ biết mặt bạn trai của mình.
Khi đánh nhau, gái Sài Gòn dùng chân tay, gái Hà Nội dùng guốc dép.
Đi dự tiệc cưới, gái Sài Gòn nhìn bản thân mình, gái Hà Nội nhìn cô dâu chú rể.
thieu-nu-2Gái Hà Nội ăn quà chỗ nào đông. Gái Sài Gòn ăn quà chỗ nào ngon.
Gái Hà Nội ăn xong xỉa răng. Gái Sài Gòn ăn xong uống cà phê.
Gái Sài Gòn mặc đồ bộ ra đường. Gái Hà Nội mặc váy đầm trong nhà.
Gái Hà Nội thích chồng chức to. Gái Sài Gòn thích chồng lương to.
Gái Sài Gòn đi chùa vì vui. Gái Hà Nội đi chùa vì tin.
Gái Hà Nội thích ăn kem que. Gái Sài Gòn thích ăn kem ly.
Gái Hà Nội thích bún ốc, gái Sài Gòn thích bún bò.
Gái Sài Gòn có thể yêu một lúc nhiều người. Gái Hà Nội có thể yêu nhiều người nhưng liên tiếp.
Gái Hà Nội có thể tự xưng là “bà”. Gái Sài Gòn không bao giờ như thế.
9-anh-bang-6-thieu-nuGái Hà Nội hay làm thơ. Gái Sài Gòn hay chụp hình.
Gặp kẻ cướp, gái Sài Gòn la lớn, gái Hà Nội đuổi theo.
Gái Hà Nội khi ăn phải có nước mắm. Gái Sài Gòn khi ăn phải có nước tương.
Gặp con trai, gái Hà Nội hỏi bằng cấp, gái Sài Gòn hỏi gia cảnh.
Gái Hà Nội hay khoe chồng con. Gái Sài Gòn hay khoe bè bạn.
Gái Sài Gòn chụp hình áo tắm trên bãi biển. Gái Hà Nội chụp hình áo tắm ở bể bơi.
Gái Hà Nội thích lúc già sẽ giàu. Gái Sài Gòn thích lúc già sẽ trẻ lại.
Khi chồng có bồ, gái Sài Gòn đánh bồ, còn gái Hà Nội đánh cả chồng lẫn bồ.
Khi chồng về khuya, gái Hà Nội quát “Sao anh không đi luôn đi ?” còn gái Sài Gòn nói “Bây giờ mới về à ?”.
Gái Hà Nội bôi kem dưỡng da. Gái Sài Gòn bôi kem chống nắng.
Đọc bài này, gái Sài Gòn quên ngay. Còn gái Hà Nội sẽ nhớ đến già (theo 8 Saigon)
Phan Tất Đại chuyển tiếp

a-ong-gia-cuoiTIẾNG VIỆT NÓI LÁI

– Thầy tu thù Tây vì thằng Tây giết thầy tăng.
– Tâm không đầy như Tây không Đầm.
– Nghệ sĩ tránh ăn cá kho vì sợ khó ca
– Người gian không thích sấm, người dâm không thích sáng.
– Làm dấm thì chua mà làm chúa thì dâm.
– Người nhiều mộng vào đời để rồi mời nhiều người vào động.
– Nhà vua khi ngồi trên ngai là khi ngài trên ngôi.
– Không nên giỡn quá lố trong ngày giỗ quá lớn.
– Có những người chỉ đi mưa mà chưa đi Mỹ.
a-cuoi– Các cô thích anh chàng ngông mà không thích anh chồng ngang.
– Da nhăn thì kéo, da nhéo thì căng.
– Tham nhũng sống trên thảm nhung.
– Mọi người giành nhau làm giàu nhanh.
– Cây sầu đông mọc ở đồng sâu hay ở đầu sông.
– Say để đỡ nhớ ngày xưa và đỡ ngứa nhờ say.
– Chơi hụi thì chết, Chơi hết thì trụi
– Người lao động bao giờ cũng thiệt thòi so với người linh động . \
– Người lao động chân chính còn người linh động trân tráo.
– Người lao động cầu kinh còn người linh động cầu cao
– Người lao động làm lính còn người linh động làm láo.
– Người lao động hay bịnh còn người linh động hay bạo.
a-cuoi-hi– Người lao động cầm đinh còn người linh động cầm đao.
– Tình em theo đám mây đen vì mình em theo đám Tây đen.
– Không phải ăn cơm chay là thành thiền và ăn cơm chiên là thành thày.
– Người già ngồi câu còn người giầu ngồi ca.
– Nhiều người năng làm việc thiện mà không thiên làm việc nặng.
– Cái gì thẳng thì không cong còn cái gì thỏng thì không căng.
– Tình chan chứa là tình chưa chán.
– Nhiều cô gái ngây thơ ôm mộng ban đầu để rồi ôm bầu đan mộng.
– Từ đâu có chữ đầu tư ?
– Đàn ông có người trên răng dưới dế và có người trên dê dưới rắn.
– Thà ăn cháo với muối còn hơn ăn chuối với máu
– Điếc không sợ súng mà Đúng không sợ xiết.
cuoi-12– Người có lông mép thường có mông lép.
– Có nhiều người Mỹ lai gốc Á hơn người Mã Lai gốc Ý.
– Vợ chồng vô sinh khi vợ đã tắt đường kinh hay chồng đã cắt đường tinh.
– Chuyện đau lòng nghĩ đến lại long đầu
– Củ không đứng vì cứng không đủ.
– Người Bắc nói “đang đi trên đường”. Người Nam nói “đương đi trên đàng”.
– Người Bắc nói “hợp nhãn”. Người Nam nói “hạp nhỡn”.
– Người đầy bạo tính thích người tình bạo đấy.
– Người bí ẩn thường có ý bẩn.
– Có thánh tâm thì không có tánh thâm.
– Lời tạ từ của lính trong lời tự tình của lá.
– Dù chết không tấm hình nhưng tình không chấm hết.
Yên Nhàn chuyển tiếp