Thứ Năm, 1 tháng 10, 2015

HÀI...HÃI..SỢ VÃI...

Bạn bè thân mến..
      Hôm nay quởn hơi,nên gõ lọc cọc vài chữ tám chơi với mấy bồ.
      Các bạn có thường xuyên coi kịch hài,hay phim hài không ? Tui thì tui khoái dữ lắm,vì nó khiến tui thoải mái , ít phải suy nghĩ nhiều như các thể loại khác...Quý bạn hẳn cũng đồng ý với tui là hài muốn hay dứt khoát phải có kịch bản hay..Chứ hài cương hay nói xàm,thì diễn viên dù tên tuổi đến đâu,cũng chỉ là con rối tầm bậy trên sân khấu.Bởi vậy tui mới nói coi hài riết rồi giờ gặp hài là tui hãi,sợ vãi ...
      Lúc trước coi Paris By Night,Nguyễn ngọc Ngạn viết kịch,Hoài Linh diễn mấy vai thầy bói rất xuất sắc... Nhờ vậy đã đưa tên tuổi chàng ta lên...tới mây xanh.Bây giờ về VN,chàng ta tự biên tự diễn,theo tui thiệt là rối như canh hẹ...nhiều tiểu phẩm còn láo lếu,nói tục tĩu,nhại tiếng vùng miền một cách quá đáng,coi thường khán giả thấy rõ...thí dụ có vở kịch ông già người Quảng Ngãi nhờ anh con rể tương lai người miền nam chở ổng đi thăm bà con,anh chàng miền nam thay vì nói con bận,anh ta nói con kẹt..ông già xứ Quảng tưởng chửi ông ta,ông la om xòm,đập bàn,đập ghế,thiệt là tào lao...tui coi còn nóng,huống hồ gì dân Ngũ Quảng.
      Hôm rồi có coi một tiểu phẩm do chàng ta viết và dàn dựng,trong đó có ca sĩ Phi Nhung đóng,y ta đóng vai ông bầu ca nhạc.Y gọi ca sĩ Phi Nhung là Phi Nhúng...lính y ta hỏi sao ông bầu đặt tên cho ca sĩ gì kỳ dậy ? Y trả lời nghe muốn té ghế...vì dơ dáy quá.Y nói ...Chứ tao hỏi mày con nào phi mà không nhúng ? mày nói tao nghe...Phi thì phải nhúng chớ...Thiết nghĩ mấy câu tương tự như vậy,chỉ nên phổ biến trong những nhóm nhỏ bạn bè uống cafe thì duyệt,chứ mang lên sân khấu mà nói thì quá thô tục,lùng bùng cặp nhĩ khán giả..và cũng khiến khán giả bực mình khi phải bỏ tiền ra,tưởng rằng coi được cái gì vui vẻ và văn hóa,ai dè phải căng lỗ tai nghe nó nói bậy.
       Những chuyện như vậy thì nhiều lắm,nói không xuể đâu,nhiều khi với thị hiếu của đám đông ngày nay,người ta khoái thì sao ? Còn mấy tay già như mình đâm khó tính,xét nét...Không đâu ! Tụi mình cũng chịu nói giỡn lắm à,nhưng dứt khoát chỉ xử lý nội bộ ...Kỳ rồi,đến hẹn lại lên,tui khăn gói,mua vé xe giường nằm lên SG,gặp được một số bạn không bị hoàn cảnh chi phối,họp nhau nhậu tại một quán ở gần rạp chiếu bóng Cao Đồng Hưng xưa trong một đêm mưa tối trời tối đất.Tụi này nhậu cũng nói giỡn mát trời ông địa luôn.Giờ đây ngồi nhớ gì nói nấy,xin kể :
         Có một cô tiếp viên mặc váy ngắn, gắp đá,rót bia..Coi cũng mặn mòi..theo kiểu người cứng tuổi.Giọng nói rặt miền tây,tui hỏi cổ quê quán ở đâu,sao tui hay có bịnh hỏi xứ sở người ta quá..chắc có lẽ do thói quen,cứ chắc như bắp nghĩ hễ dân trong này coi mòi nói chuyện cà rỡn hạp hơn..Cổ nói nhà cổ ở Cà Mau.Bá Tiên lật đật kê một danh sách những địa danh của Cà Mau như Thới Bình... Huyện Sử..Hỏi cổ có tới đó chưa..Nói chung là vô thưởng vô phạt...chỉ là cái cớ giữ chân cô lại để nghía chút thôi,bất ngờ Vân Bùi hỏi cô tiếp viên,Cà Mau nghĩa là sao ? Cớ gì lại gọi là Cà Mau ?..Câu này coi bộ khó à..Cổ đứng chần chờ theo kiểu..Biết trả lời sao..thì Mậu Xá nhảy vô lẹ làng như tính cách thường ngày của hắn...Có nghĩa mày chịu cà thì nó mau thôi...Vậy mà cũng hỏi.Thiệt là dứt khoát và dễ nắm.Tui cũng tính hỏi cổ ở Cà Mau có địa danh tên là Mút cà Tha,vậy mút chỉ cà tha nghĩa là gì ? Nhưng chưa kịp hỏi,cô ta đã bỏ đi nước một,vì chịu không nổi tiếng cười của mấy tay già mà ham này.Nhứt là tiếng cười của Bá Tiên,nghe giòn rụm...đã cười lớn mà còn lấy tay cà cà lên mặt bàn...cái đó mấy người biết chuyện người ta gọi là thị phạm...nghĩa là làm động tác mẫu cho người khác bắt chước..thiệt là dễ quê . 
          Còn nữa...Đang dô lai rai thì nữ chủ quán tới..Chào tiếp thị mà,cổ mặc cái áo chi thiết kế quá hay, nó đưa muốn hết cái garde-  manger sữa vinamilk ra ngoài,đứng lom khom giữa Thiết Hùng và Mậu Xá,đối diện với tui và Vân Bùi,Vân đang mải coi thực đơn,không để ý,thành ra tui lãnh đủ cái màn hình 12 inch có chiếu trái cây miền nhiệt đới...tự dưng ai khiến không biết,tui nói cà tửng...Vân,còn nhậu mà mày kêu dưa hấu ra tráng miệng chi sớm vậy ? Thiết Hùng,chuyên gia về vệ sinh an toàn thực phẩm lên tiếng...tui nghĩ cũng vô tình thôi,chứ Hùng có thấy gì đâu,mặc dù đứng sau lưng nó,nó mà dám quay đầu lại nhìn thì anh em biết...Đời tới rồi đó...liệu mà sám hối đi..Hắn nói...Thôi,trời mưa,lạnh,đừng ăn dưa hấu..xài thuốc không đó,coi đẹp,bự vậy chứ,bên trong bở lắm...Nghe tới đây.Hải Dũ phụ họa theo...Hắn nói đúng,đúng,dưa hấu hả..đừng..đừng ăn,thuốc Trung quốc là ghê lắm..Sáng,phết lên một cái,khỏi cần tới chiều,tới trưa là to đỡ không nổi.Hắn mới đi thăm xứ của Tam Tạng về mà,nên quá rành mấy vụ thuốc này,nghe nhân dân báo lại,hai vợ chồng hắn đi Trung Quốc 7 ngày,mà phân công mang theo 1 thùng mì gói,20 bịch cháo ăn liền,và 10 gói phở...Cảnh giới với thuốc phết thiệt là triệt để.
         Tới đây,cô chủ quán vội đứng ngay người,cổ nói,quán em không có dưa hấu,chỉ có vú sữa thôi...Các anh có muốn thì để biểu mấy đứa em mang ra.Chúc mấy anh nhậu vui vẻ..rồi bấm nút biến luôn...không hề quay lại.Đi ngang qua thằng Hoàng vừa trong toilet ra, còn lèm bèm mấy câu,tui có hỏi Hoàng,Cô chủ quán nói gì vậy mày ? nó nói : Tao nghe không rõ,chỉ nghe cái gì bở với không bở.. đừng có tưởng bở,là sao .? quán này tao quen, chủ quán nhiệt tình lắm...Tụi mày chọc nó hả ? 
          Nói tới toilet,tui chợt nhớ câu chuyện về...tiếng tây.
          Trên đường liên tỉnh từ Long An về Đồng Tháp,hướng về tràm chim Tam Nông,khúc này rất vắng,không có nhà hàng,quán cơm.Một chiếc xe du lịch 4 chỗ,dừng trước một quán giải khát,nước ngọt,đá bào xi rô,hột é...3 anh thanh niên bước xuống,vô bàn ngồi.
          Hai anh kêu 2 chai coca,còn anh thứ 3 không kêu gì.
          Lát sau,chị chủ quán bước ra với 2 cái tẩy và 2 chai coca,Bất chợt anh thứ 3 hỏi.
     -   Ở đây có toilet không chị ?
          Ngập ngừng một chút,chị chủ quán trả lời.
     -   Ở đây có coca,pepsi,number one,còn toilet,chắc hàng mới,đây chưa có...chú uống thứ khác đi.
          Nói vậy để bạn bè biết mà đề phòng,nhập gia tùy tục, nhập giang tùy khúc,về quê mà cứ xài tiếng tây,coi chừng có ngày...
          Có thêm một chuyện về toilet nữa nè...Cái này tui đọc trong tờ báo nông nghiệp đàng hoàng nghe các bạn...Ai cũng biết thanh long là một loại trái cây rất tốt cho tim mạch,nên tụi tây rất khoái,vì tây bơ sữa và đớp thịt nhiều,nên đa phần dính vô bịnh cao máu. Nhưng hầu hết thanh long hơi có vị chua,ăn không sướng.Nhưng mới đây VN đã xuất sang châu âu một lô hàng thanh long,trái to, ăn rất thanh và ngọt.Đặc biệt bên ngoài bao bì có ghi rõ hàng chữ: Không sử dụng các thành phần phân hóa học.  Hàng bán đắt như tôm tươi,thế là hiệp hội trái cây ở Đức mới cử nguyên phái đoàn qua tham quan, tìm hiểu quy trình sản xuất đồng thời ký hợp đồng bao tiêu trọn gói với giá trị hàng triệu..triệu euro...
            Khi tới nơi,cả đoàn trên chiếc xe cá mập 16 chỗ được tiếp đón vui vẻ bên vườn thanh long bạt ngàn,mát hai con mắt...khách được thưởng thức trái cây tại chỗ,ai cũng khen ngon,ngọt một cách lạ kỳ...khiến chủ vườn xẻ thanh long muốn không kịp.Đang ăn,bất ngờ trong đoàn có một anh tây bị chột bụng,ráng kềm mà kềm không nổi...ai cũng biết ông nầy lớn lắm,bất kể nam hay nữ, tây hay ta,da đen hay da trắng,tóc xoăn hay tóc vàng,hễ ông kêu là phải dạ liền,không được chậm trễ.Anh ríu rít nhờ thông dịch đi theo hỏi dùm chỗ đi toilet..Chủ nhà sốt sắng nói với thông dịch..chú biểu nó  theo tui...thế rồi chủ nhà xăng xái đi trước,tay tây lom khom bước cúi đầu theo sau..Cả hai đi về hướng vườn thanh long.Được một khúc hơi xa,chủ nhà vói lấy cây cuốc dựng bên cạnh đường đi,hào phóng móc ra 1 tờ giấy nhựt trình lúc nào cũng thủ sẵn trong túi đưa cho khách...minh họa, hướng dẫn cặn kẽ cho bạn tây cách xử dụng,cuốc một lỗ bên cạnh gốc thanh long,thảy vô đó,rồi lấp đất lại...
        Ra khỏi vườn với gương mặt còn căng thẳng,chàng tây xổ nguyên băng tiếng Đức với phe nó đang bốc lủm thưởng thức thanh long miễn phí...Đất đai ơi,mới đầu tụi nó trợn trắng con mắt,sau đó là hội thi o i oi sắc ói...tụi nó ói từ trong nhà ra tới ngoài xe...đứa ói đứa la,chỉ có mẹ cha nó mới hiểu...Thế là cả đám lên xe dông tuốt...Một tiếng bye bye làm thuốc cũng không có ,bể kèo.
        Bạn bè thân mến.
        Có những cái không phải hài,nhưng mỗi khi coi tới tui lại mắc cười,cười không phải vì hay,mà cười vì nó vô duyên cực.Bạn nào thường coi truyền hình,chắc biết cái đoạn quảng cáo tối trời u minh này,đoạn quảng cáo cho thuốc Bổ Dương Nhất Nhất
       Cảnh chiếu hai vợ chồng ở trên giường,vợ thì trẻ,còn chồng mặt thấy hơi đứng tuổi,tới giờ giao ban rồi mà tay chồng nằm quay mặt vô trong tường,tỏ rõ không thấy chi mặn mà, hào hứng cho lắm với phút giây đưa em xuống phố đêm nay...anh còn nhức mỏi đôi vai này,xụi lơ.Còn cô vợ thì ngồi,vẻ mặt cau có,giận dỗi,rõ ra là sự thất vọng đang trên đường đi tới tuyệt vọng không cần che giấu.Cái đầu lắc lắc,còn hai chân thì đạp đạp,y như cảnh con nít đói,đòi ăn,mà không ai cho nó ăn.
        Tới đó tay bán thuốc bắt đầu lia lia cái miệng quảng cáo cho công dụng của thuốc,thôi thì đủ thứ quý hiếm trên đời đều gom vô cục thuốc tễ tinh vi,trợ thủ đắc lực này.Tới đây tay chồng ngồi nhỏm dậy,miệng la lên..Đã có Bổ Dương Nhất Nhất...Sao ta lại quên...Rồi lụm một viên,bỏ vô miệng,phút chốc gương mặt trở nên rạng rỡ,vẻ mệt mỏi,uể oải tan biến ngay tức khắc,đúng là thuốc hay,thầy giỏi...Còn cô vợ...cái này mới hay nè...Đang chơi điệu Rock cô bé dỗi hờn bỗng nhảy cái sột qua điệu Valse...A ha..em xinh,em tươi,em vui nhất đêm nay..à ha..Cười nụ cười hết sức là phấn khởi..hồ hởi...đởi bỗng dưng vui là nó đây.Cả hai ôm lấy nhau..từ từ té xuống giường mà trên tay vẫn không quên cầm...chai thuốc bổ thận đưa lên cao cho thấy cái nhãn..Thiệt là cảnh quảng cáo triệt tiêu yếu sinh lý đạt được hai yếu tố cần và đủ : vừa thô thiển lại vừa thô bỉ. Đúng như tên gọi của nhà đài : vật thì vui (vtv) 
         Chắc chắn bạn nào có cháu nội, cháu ngoại,sau khi coi,nó hỏi: Ngoại ơi,Nội ơi,cái ông đó uống cái gì mà bà đó đang buồn ,sao tự nhiên vui dữ vậy ông Ngoại,ông Nội...Bảo đảm là cả nội lẫn ngoại sẽ cà lăm trong vòng 5 nốt nhạc,sau đó sẽ giải thích ba xí ba tú,nói theo kiểu nín thở qua sông cho mà coi.
        Nếu tui là đạo diễn,tui sẽ lồng vô một vài câu thoại kiểu Hồng Kông cho tăng thêm tính hấp dẫn.
        Sau khi nghe quảng cáo các công dụng đụng tới plafond của thuốc,anh chồng sẽ ngồi bật dậy,tay cầm viên thuốc nói với vợ :
      -  Muội à,cho huynh thêm một cơ hội nữa đi mà.
      -  Thôi đi,cơ hội,muội đã cho huynh quá nhiều cơ hội ,mà huynh không thành ý lo cho muội...Hết lần này tới lần khác, huynh đều tìm mọi cách để tránh né,hay là huynh đã có người khác rồi phải không ? Nè,nói cho muội biết đi,có phải vậy không ? Có phải vậy không ?
     - Nè,đừng có nghĩ oan cho huynh,lúc nào huynh cũng lo cho muội,nên nay huynh đã cất công tìm được loại thuốc này từ Dương sư phụ,hay lắm,muội coi đi,sư phụ nói thuốc này ông uống là bà mê đó mà...
     -  Há...Huynh thiệt tệ quá đi...có thuốc mà không chịu uống liền đi,còn nói này nói kia,thiệt là huynh cũng biết cách làm người ta bực mình quá đi chứ hả, nóng lòng muốn chết đi được..Coi huynh đó...chờ gì nữa,uống lẹ đi...uống đi mà...
       Cách đây khá lâu,Thiết Hùng có gửi cho coi bài báo nói về sức phẻ,trong đó có đoạn diễn giải nếu không muốn sớm núp sau nải chuối,ngắm gà khỏa thân,ý nói nếu muốn sống lâu thì đừng nên lấy vợ đẹp,tui thấy đoạn này có vẻ gượng ép quá...Có vẻ tay tác giả bài này có vợ ngày xưa đi thi hoa hậu phường,nhưng bị rớt ngay từ vòng gửi xe hay sao nên hơi hận đàn bà đẹp.Rồi ghen ăn tức ở với mấy ông chồng có vợ beautiful . Nói chi xa trong đám bạn chúng ta,vợ đẹp nhóc hết,mỗi người một vẻ,mười phân đúng một chỉ... mà đàn ông chúng ta,tay nào tay nấy đều ngất ngưởng ở ngưỡng... cổ lai hy...Có sao đâu...Cái này tui chỉ bàn về mấy chị chính chủ thôi, còn ai có những quan hệ rộng rãi ở những câu lạc bộ khác,( cái chữ quan hệ này quá hay,ngôn ngữ của ta thiệt là phong phú,bắt tay cũng nó,mà trùm mền múa lân cũng là nó ) bạn nào đá hiệp phụ, đá sân khách là tui không biết,nên cũng không dám tán thêm nghe quý vị bạn bè.
        Theo tui chính xác là phải nói : Muốn sống lâu thì đừng nên lấy vợ trẻ là hợp lý hơn cả...Cứ nhìn trong nhóm bạn ta là rõ,bạn nào có bà đầm sàn sàn tuổi,hay thấp hơn vài tuổi thì bây giờ quá là thong dong..Người thì hào hứng máng nguyên bộ đồ đỏ quất cầu lông..Người lại  áo thung,quần lửng vui vẻ bắt mâm...Người áo gió,quần din thoải mái đi du nịch...Còn mấy tay có vợ trẻ thì sao ? Nhìn hình thì ôi thôi,tội tội làm sao ấy,thấy lo lo,vất vả,lam lũ quá anh thợ cày thời kỳ quá độ.... E rằng các bạn đó giờ này đang.. thắc mắc biết hỏi ai...Không biết Bổ Dương Nhất Nhất chỗ nào bán nữa chứ chả chơi.
          Khởi sự nói về hài,thì đoạn kết,tui cũng xin trích một câu trong tiểu phẩm hài,để tạm ngưng nơi đây :
         Quảng cáo cho món nhậu không hao mồi... Hủ tíu dai xào với da heo nái...Ý nói dai nhách...
          Tui tự thấy tui gõ cũng tới khúc dai rồi...Xin tạm dừng...Hẹn khi nào quởn,có gì ngộ ngộ,tui sẽ gõ tới tới với các bạn.

         Đức Thi.
       

         
         

Bắc... Nam

TIẾNG VIỆT DỄ THƯƠNG QUA HAI MIỀN NAM BẮC
Bắc bảo Kỳ , Nam kêu Cọ (gọi là Kỳ Cọ)
Bắc gọi lọ, Nam kêu chai
Bắc mang thai, Nam có chửa
Nam xẻ nửa, Bắc bổ đôi
Ôi! Bắc quở Gầy , Nam than Ốm
Bắc cáo Ốm, Nam khai Bịnh
Bắc định đến muộn , Nam liền la trễ
Nam mần Sơ Sơ, Bắc nàm Nấy Nệ
Bắc lệ tuôn trào, Nam chảy nước mắt
Nam bắc Vạc tre, Bắc kê Lều chõng
Bắc nói trổng Thế Thôi , Nam bâng quơ Vậy Đó
Bắc đan cái Rọ , Nam làm giỏ Tre,
Nam không nghe Nói Dai, Bắc chẳng mê Lải Nhải
Nam Cãi bai bãi, Bắc Lý Sự ào ào
Bắc vào Ô tô, Nam vô Xế hộp
Hồi hộp Bắc hãm phanh, trợn tròng Nam đạp thắng
Khi nắng Nam mở Dù, Bắc lại xoè Ô
Điên rồ Nam Đi trốn, nguy khốn Bắc Lánh mặt
Chưa chắc Nam nhắc Từ từ, Bắc khuyên Gượm lại
Bắc là Quá dại, Nam thì Ngu ghê
Nam Sợ Ghê, Bắc Hãi Quá
Nam thưa Tía Má, Bắc bẩm Thầy U
Nam nhủ Ưng Ghê, Bắc mê Hài Lòng
Nam chối Lòng Vòng, Bắc bảo Dối Quanh
Nhanh nhanh Nam bẻ Bắp, hấp tấp Bắc vặt Ngô
Bắc thích cứ vồ, Nam ưng là chụp
Nam rờ Bông Bụp, Bắc vuốt Tường Vi
Nam nói: mày đi! Bắc hô: cút xéo.
Bắc bảo: cứ véo! Nam : ngắt nó đi.
Bắc gửi phong bì, bao thơ Nam gói
Nam kêu: muốn ói, Bắc bảo: buồn nôn !
Bắc gọi tiền đồn, Nam kêu chòi gác
Bắc hay khoác lác, Nam bảo xạo ke
Mưa đến Nam che, gió ngang Bắc chắn
Bắc khen giỏi mắng, Nam nói chửi hay.
Bắc nấu thịt cầy, Nam thui thịt chó.
Bắc vén búi tó, Nam bới tóc lên
Anh Cả Bắc quên, anh Hai Nam lú
Nam : ăn đi chú, Bắc: mời anh xơi!
Bắc mới tập bơi, Nam thời đi lội
Bắc đi phó hội, Nam tới chia vui
Thui thủi Bắc kéo xe lôi, một mình xích lô Nam đạp
Nam thời mập mạp, Bắc cho là béo
Khi Nam khen béo, Bắc bảo là ngậy
Bắc quậy Sướng Phê, Năm rên Đã Quá !
Bắc khoái đi phà, Nam thường qua bắc
Bắc nhắc môi giới, Nam liền giới thiệu
Nam ít khi điệu, Bắc hay làm dáng
Tán mà không thật, Bắc bảo là điêu
Giỡn hớt hơi nhiều, Nam kêu là xạo
Bắc nạo bằng gươm, Nam thọt bằng kiếm
Nam mê phiếm, Bắc thích đùa
Bắc vua Bia Bọt , Nam chúa La-De
Bắc khoe Bùi Bùi lạc rang, Nam : Thơm Thơm đậu phọng
Bắc xơi na vướng họng, Nam ăn mãng cầu mắc cổ
Khi khổ Nam tròm trèm ăn vụng, Bắc len lén ăn vèn
Nam toe toét «hổng chịu đèn», Bắc vặn mình «em chả»
Bắc giấm chua «cái ả», Nam bặm trợn «con kia»
Nam mỉa «tên cà chua», Bắc rủa «đồ phải gió»
Nam nhậu nhẹt thịt chó, Bắc đánh chén cầy tơ
Bắc vờ vịt lá mơ, Nam thẳng thừng lá thúi địt
Đến khi Nam địt, Bắc hô đánh rấm
Khi thấm, Nam xách thùng thì Bắc bê sô
Nam bỏ trong rương, Bắc tuôn vào hòm
Nam lết vô hòm, Bắc mặc áo quan
Bắc xuýt xoa "Cái Lan xinh cực!",
Nam trầm trồ "Con Lan đẹp hết chê!"
Phủ phê Bắc trùm chăn, no đủ Nam đắp mền
Tình Nam duyên Bắc có thế mới bền mới lâu...
"Tran Ba Thien"