Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

TÁM GIỮA TUẦN

BẠN BÈ THÂN MẾN.
Tuần này là Noel.Nhân dịp này Thi tui cũng xin chúc các bạn và gia quyến một mùa Giáng Sinh vui vẻ cùng năm mới tràn đầy sức khỏe.Ngoại trừ nơi đô hội,chứ nơi miệt thứ này,ngày Noel cũng bình thường như bao ngày khác,chỉ có thời tiết hơi lạnh,và cái sự lạnh này đúc kết qua câu nói cửa miệng của người dân xứ tui,nghe hơi bị giật mình vì quá chỉnh... Lạnh, con nít mau lớn,người lớn mau già và người già mau...đai..né chữ kia một chút.
       Cách đây hai ngày có nhận thư của Thiết Hùng tựa là vui cuối năm,trong đó có mấy khúc nói về phụ nữ tui chưa thống nhất toàn cục,nói ra nghe chơi.
       - Cánh đực rựa chúng ta đừng chủ quan khinh địch.
         Ở đây tui muốn xác định thân phận,số phận và duyên phận của chữ địch...địch là ai ? địch ảnh hưởng tới ta như thế nào mà ta phải đề phòng ? Theo như ngôn ngữ không phải hàn lâm mà là bình dân đi vào lòng quần chúng thì...
         - Vợ là địch,bồ bịch là ta.
            Khi chiến sự xảy ra,ta lại về với địch.
    Danh có chính thì ngôn mới thuận.Vậy địch là vợ,và do đâu địch lại tới với ta,ngoài những trường hợp bất khả như gạo đã nấu thành cơm được ví von qua câu yêu nhau là duyên số,lấy nhau là sự cố..hoặc xuất thần kiểu phải duyên phải số thì vồ lấy nhau thì đa phần rơi vào trường hợp : Nếu là chim, em sẽ là loài bồ câu trắng,ý nói là tự nguyện.
    Đối với tui,tui chưa bao giờ coi vợ là địch,nói rộng ra tui chưa bao giờ coi phụ nữ là địch...phụ nữ rất cần thiết với tui,duy nhất là bạn,bạn đời,bạn đường,đôi lúc cũng có khắc khẩu,nhưng không vì đó mà có chữ khinh hay ghét ở đây.Tui tối kỵ những tay đờn ông đối xử với phụ nữ theo kiểu :
        - Yêu nhau cởi áo cho nhau.
           Ghét nhau trợn mắt,áo đâu mặc vào.
    Hoặc tụ họp lại với nhau rồi khoe tài sản bằng những câu bơm thủng vá đểu như : Vợ vừa xấu lại vừa xa,tính cách thì như ma...thơ ca hí hửng thì có : Bên ngoài đổ nát hoang sơ...Bên trong cảnh vật...cũng còn... nên thơ trữ tình...hò vè cũng chẳng kém cạnh.
         - Nước ròng trong ngọn đổ ra.
            Vợ mình thì ớn,vợ người ta phát thèm.
     Còn nhiều,nhiều lắm,nhưng nói về phụ nữ thì chả có ai bạo miệng như chàng ni ,tên anh ta là Thái Phiên,tác giả bộ ảnh cởi truồng với trống có tên : Bước thời gian.Hỏi : làm thế nào anh chụp được những tấm ảnh phụ nữ có làn da mịn màng thế này ? trả lời...tôi phải đợi tới lúc da cô người mẫu  căng như da trâu...tôi mới bấm máy...Chả hiểu nó nghệ sĩ,lãng mạn chỗ nào khi nó ví người phụ nữ như...súc vật...Có anh em nào chỉa máy ảnh vô lưng trâu chụp hình lần nào chưa ? VTV3 phát sóng...tui tình cờ coi được...mà không hiểu sao tui toàn là tình cờ coi cái ấm cộng cái ớ không ? hết biết tui luôn...Nhìn thằng chả cười sau khi lùa câu nói đó ra khỏi miệng,tự nhiên tui chợt nhớ câu thơ cũng có dính chút đỉnh tới trâu :
         - Đường về đêm tối canh thâu.
            Nhìn anh tôi tưởng con trâu đang cười.
     Thôi...trở lại lá thơ của bạn Hùng,bạn còn nói y như chuyên gia tâm lý...
      -   Phụ nữ rất khôn ngoan và giả nai rất hay...
      Theo tui,phụ nữ không những khôn ngoan mà còn thông minh. Cái vụ thông minh này mình khỏi nói nữa đi hén,vì nói rồi,nói nữa lại ra đụng chạm chuyên sâu...chỉ xin kể chuyện đăng trên báo phụ nữ của Tây để chứng minh quý bà quá thông minh khi nói về đàn ông chúng ta.
      - Theo tin của một hãng thống kê đầy uy tín...80% phụ nữ khi rảnh toàn nói chuyện ngu ngốc,đần độn và hoang đường.Cánh đàn ông like lia lịa
       Ngày hôm sau cũng trên tờ báo đó và cũng hãng thống kê đầy uy tín đó có thêm thông tin.
     - 80% phụ nữ khi rảnh toàn nói chuyện về đàn ông. 
       Thật là. ..đắng lòng cho đàn ông đích thực
       Không những khôn ngoan mà còn thâm trầm sâu lắng lạ,còn chuyện giả nai...Tui phản đối,họ không giả chút nào,mà là nai thiệt..nếu không là nai thì làm sao dụ được mấy chú dê rừng tới gặm chung cỏ ở nơi đồng xanh là chốn đây.Chẳng qua là quy luật tiến hóa,cũng như vượn tiến tới thành người,thì nai cũng tiến hóa tới thứ mà sư tử Hà Đông còn phải gọi bằng thím.Sư tử thì thật lòng mà nói ít ai có dịp mặt đối mặt lắm,chỉ nghe nó rống từ xa là đã chạy mất dép lào.Đó là chuyện đường rừng.Còn chuyện trong nhà thì khác,mặt là phải chạm rồi,nhưng chỉ cần một lời nói nhẹ thôi,cũng khiến nhiều thằng thốn tim không chết ngất cũng nói cà lăm,cà giựt,mất cả oai phong từ trong nhà ra tới ngoài phố.
    - Có một ông chồng ngồi lặng thinh nghe vợ đay nghiến chửi rủa,chỉ vì tội quên lấy quần áo vô khi trời mưa.Thôi thì đủ lời cay độc trút lên người anh chàng đáng thương nọ.Trời ơi là trời,Ông nhướng mắt xuống mà coi nè.Sao số tôi còn thua con rệp.Chồng người ta vừa quý vừa sang,vừa tài vừa giỏi.Vợ con nhờ vậy cũng ấm thân lên xe xuống ngựa.Còn chồng tui thì sao? vừa dốt vừa làm biếng.Có đến cái lấy dùm quần áo cũng không xong...Anh ta nhẫn nhục biết thân phận thấp hèn nên chẳng dám nói tiếng nào.
      Đứng ở nhà kế bên,anh hàng xóm tức dùm cho anh kia,đi tới đi lui anh lẩm bẩm,mẹ nó,mẹ tiên sư nó...đâu có thứ đàn bà hỗn hào và chửi chồng dai hơn đỉa ,tới cao trào không nhịn nổi, tay chém chém vào không khí,anh phọt ra một tràng mà dân gian hay nói thần khẩu hại xác phàm.
     - Thế quái nào trên đời lại có thằng đàn ông hèn thế nhỉ ? Lại có con đàn bà nặc nô quá đáng...Chỉ có cái váy ướt thôi mà nó chửi chồng còn hơn chửi con..phải tay ông thì..mẹ nó.Tiên sư nhà mày,phúc cho mày là không phải gặp ông nhá....Tới đây anh nghe tiếng vợ anh nhỏ nhẹ phía sau.
     - Phải tay ông thì sao ? Ông làm gì ?Ông nói lại xem nào,tôi nghe chưa rõ lắm,phải tay ông thì sao nhỉ ? Giật bắn cả người,tóc tai dựng đứng cả lên...đang lỡ lớn tiếng nên anh ta hét lên.
     - Phải tay ông...phải tay ông... thì ông chạy quần áo vào trước khi mưa chứ còn sao nữa...trời mưa lớn thế mà không biết lo trước...thằng đó sao ngu thế không biết.Bị chửi cũng đáng cái đời.
      Câu chuyện này thường được chị em trong hội phụ nữ xã hào hứng kể cho nhau nghe trước khi vào dự hội nghị bàn về bình đẳng giới
      Ngoài ra  thư của bạn Hùng tuy ngắn,nhưng còn mấy chỗ rất cao trào như : người phụ nữ chủ động đưa đẩy...Người phụ nữ thực sự đã mới yên tâm..Hùng có đầu tư nghiên cứu sâu, hèn gì tóc hắn bạc trắng cả ra.Anh em nào rảnh nhảy vô tám tiếp coi.Tui tới đây là nghỉ rồi đó.Nói nữa người ta nói mình nhiều chuyện...
      
                 HẾT
      

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét