Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

TÁM GIỮA TUẦN...

Bạn bè thân mến.
Thay vì ngồi cà phê cà pháo với các bạn,nhưng vì ở tuốt dưới miệt thứ,nên dù muốn lắm cũng không được...cũng may là biết gõ vài chữ trên máy di tính,nên tao xài đỡ cái này để tám chơi với chiến hữu trong lúc rỗi rảnh ngồi chờ...ai kêu tui đó.
          Lúc này buổi sáng hay có thói quen tập thể dục,lúc trước thì hăng hái lắm,nhưng chẳng may từ hồi tình cờ nghe qua một tin trên đài,tự nhiên thấy cũng hơi...lăn tăn...cái sự hít hít thở thở cũng có phần hơi bị giảm nhẹ tần suất...tin đó được tóm tắt thế ni.
      - Què giò đá bóng,suy tim điền kinh còn chết bất thình lình là thể dục buổi sáng.
          Anh em cứ tự do diễn giải,mà suy đường nào cũng đều thấy có lý ,đâu thiếu gì cảnh một anh đang trên lề đường một hai một hai,co tay duỗi chân,một hai một hai co chân duỗi tay thì đùng một cái,có thằng oắt con sáng sớm đang thử xe để đi dự giải phố hàng hòm, nó phóng lên lề tông cho một phát,ngã đập đầu xuống gạch,thế là xong...
         Lại có anh đều chân bước thể dục trong công viên,tâm hồn đang bay bổng về độ nhậu ngàn năm bia miệng sao bằng bia ôm tối qua,miệng thì tủm tỉm cười khi nhớ lại câu thà rằng cắt tóc đi tu, ngồi gần con gái ngu sao không rờ,thì đùng một cái,có cành cây to như cột nhà từ không trung,cột nhà thì không đập cánh rồi,nó đáp thẳng xuống ngay đầu,thế là xong...
          Nói chung khả năng xảy ra tai nạn khi đi thể dục buổi sáng là có thực,biết là thế nhưng đi thì vẫn đi,ngồi nhà chắc nào đã yên, tai nạn nó chừa mình chắc ? đi vài vòng xong ra quán cafe cạnh con kinh làm cái xây chừng cho nó tươi tỉnh một ngày mới,nghe xung quanh thiên hạ tán chuyện đời,bất chợt nghe bàn bên nói có phim VN mới đoạt giải có tên là: Đập cánh giữa không trung...lại ngồi nghĩ vớ nghĩ vẩn cái chữ cái nghĩa mình đã học hồi xưa..không trung chắc chắn phải là cao lắm rồi...trời xanh bao la...đập cánh người ta thường nói tới gà tới vịt,chứ chim thì vỗ cánh chứ ai nói đập cánh bao giờ.Nhưng chả lẽ gà vịt lại bay lên tới không trung,nói thế hóa ra dở hơi cám lợn.
          Mà thôi,chữ người ta dùng đây là hình tượng,còn tao ngồi lại lấy nghĩa đen ra mà tán,đúng là quá rảnh...nhiều khi mình ngu mà mình không biết...như câu :
  - Con bò có một cái u.
  - Những thằng một vợ còn ngu hơn bò
           Chạm quá nhiều tự ái,nên mấy anh một vợ mới sửa :
   - Những thằng hai vợ mới ngu hơn bò..
           Cái này cũng có lý của nó,vì một vợ nằm giường lèo,hai vợ nằm chèo queo,ba vợ thì xuống chuồng heo mà nằm..
            Nói qua nói lại,con bò tức quá mới lên tiếng : Ai cũng nói tao ngu,vậy sao tụi bay hồi nhỏ đứa nào cũng giành bú sữa của tao tá lả hết vậy ?
            Nhắc tới cái ngu,tao lại nhớ tới chuyện này,đúng là bây giờ hay chuyện nọ xọ chuyện kia,dây cà ra dây muống,nhớ đâu thì nói đó,kể ra nghe chơi.
            Cách đây vài ngày,tao có dự một đám tiệc,ngồi chung bàn toàn là những tay cứng tuổi...vì người cùng xứ sở mà,nên ai cũng là gương mặt thân quen hết.Do đó bàn nhậu rất hào hứng,chuyện nổ lốp bốp,trong bàn có một chàng đúng là chuyện gì cũng biết,nói bao sân luôn,từ nông học ( ngoài Bắc có nơi gọi là lông học ) qua lâm học,tới xăng E5 sinh học,ở tuốt dưới miệt thứ còn xa hơn miệt vườn mà như vậy là quá hay...tao nói bao sân có nghĩa là khó ai chen vô trong câu chuyện của anh ta,đến khi anh chuyển qua y học,nói về công dụng của các loại thuốc nam thì người bạn ngồi cạnh tao chợt hỏi một câu trớt quớt,không ăn nhập gì tới câu chuyện của anh ta,nghe câu anh hỏi mà ai cũng ngỡ ngàng...
          - Chú Ba,tui hỏi chú câu này nghe,con anh có còn ngu không?
            Thiệt là giật mình giật mẩy.
             Trong tiếng hò la dô dô của mấy bàn kế bên,rồi âm thanh của hai cái loa chà bá lửa trên hiên nhà,thiệt là cũng khó nghe câu hỏi cho rõ.
          - Anh nói sao ? anh hỏi con tui cái gì ?
          - Thì tui hỏi chú là con anh có còn ngu không?
          - Con tui mà là đứa nào ? đứa nào ngu ? anh nói sao tui không hiểu.
           Đến đây xung quanh lác đác đã có tiếng cười,rồi cả bàn đều cười,đúng là ai cũng hiểu chỉ có một người không hiểu,một người ngồi trong bàn vừa cười vừa nói :
            - Anh Sáu hỏi súng anh có còn ngon không đó...
            Cả bàn đều la lên...Dô dô,uống cho câu nói hay trong ngày nè...trên sáu mươi rồi mà hỏi câu này là hợp lý lắm nghe.
            Thiệt là vui quá cỡ thợ mộc...Chú Ba này,cái gì cũng biết,mà cái hay ho của ngôn ngữ mình thì lại không biết...thiệt là thiếu sót phải không các bạn ? Ngay cả cái tên người ta gọi mình là chú Ba...anh ta cũng không chịu lái lại một chút để coi tại sao người ta nhắc tới rồi hay cười lỏn lẻn hoài vậy.
             Thôi,tạm gác đi,tám cũng nhiều rồi...hẹn lần sau tám tiếp nghe các bạn...

                            Đức Thi...

    
         


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét