Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

THƯ CHO BẠN....CON HƠN CHA

CÁC CHIẾN HỮU THÂN MẾN...

     Trong đám bạn hữu chúng ta,điểm lại,con nhà ai cũng đều hơn cha,hơn như thế nào,hơn ra làm sao thì mạnh nhà nào nhà nấy tường.Ở đây tao chỉ nói về nhà tao thôi,tụi mày chịu khó ngồi coi.
         -Tao rất muốn vợ chồng tao có mặt trong chuyến đi chơi tiền Noel năm nay với tất cả mọi người...Gia đình tao cũng....hoàn cảnh lắm,vợ tao vừa qua cơn bịnh,nên nói ra bả cứ nói bả không được khỏe,không dám đi xa là tao tụt hết cả cảm xúc,kiên nhẫn lập lại,tao mang cả tiến bộ y khoa ra dẫn chứng,đi du lịch cũng nằm trong phác đồ điều trị của b/s đấy,vẫn không si nhê....buồn tình tao lên lầu mở ti vi coi trúng ngay mục cây cao bóng cả,trong đó có câu: trẻ cậy cha,già cậy con...ừ nhỉ,sao mình dốt như chuyên tu thế không biết.Mình đã có thẻ hội viên hội người cao tuổi trong tay rồi,đủ chuẩn để cậy con,không cậy là sai chính sách,tiêu chí của hội.
        -Chiều hôm qua,6 giờ ở đây khoảng 10 giờ tối bên Úc,con gái tao gọi về cho măm nó,hai mẹ con cười cười nói nói chừng nửa giờ.phôn tắt.kết quả là chuyền đi này,vợ chồng tao sẽ mang theo một chai XO.
        -Bạn bè thấy rõ con hơn cha chưa? chỉ cần nửa giờ con gái tao đã giải quyết công việc tao làm mấy ngày rồi mà không nên thân gì.
        -Giờ này vợ chồng Lân Lu chắc cũng đang chuẩn bị cho chuyến bay.
        -Lập lại một lần nữa,cặp đôi hoàn chỉnh nào không có mặt,xin đừng buồn,ngồi đó đi,rồi tụi tao gửi hình cho coi..
        -Vợ chồng Danh và Huyến ở xa chắc khó về,chỉ còn Ngô quang Chiêu...nghĩ sao đây,cố gắng thu xếp được chăng.?..buôn bán sao đó như thằng Hùng thường nói....gác lại một chút được không? về tính tiếp...chuyến nào đi chơi mày cũng xù...đẹp hết.
        -Vợ chồng Bùi văn Chiểu cũng có cái khó của nó....hai vợ chồng hắn chay trường,tụi mình ngồi uống rượu ăn dê nướng với nai xào lăn có chút rau răm rắc trên cho hạ hỏa,nó ngồi đó uống nước suối với lạc luộc coi sao đành.
        -Thôi,vài hàng tin tức với anh em,hẹn ngày gặp mặt vui vẻ..anh em nào chưa thuyết phục được vợ xin cứ kiên nhẫn và bình tĩnh....và nhân đây cũng có câu chuyện về bình tĩnh...xin kể .
                    Trong công viên,một ngưởi đàn ông đang đẩy xe,trên xe là một đứa bé,đứa này khóc thảm thiết,anh ta kiên trì dỗ....Hùng...bình tĩnh...bình tĩnh đi Hùng,giọng anh ta nhẹ nhàng tha thiết,nhưng càng dỗ,đứa bé càng khóc lớn......Cạnh ghế đá đó có hai bà trong hội phụ nữ,chứng kiến từ đầu hai bà rất khâm phục người đàn ông này,và chính hai bà  cũng cảm thấy khó chịu vì thằng nhỏ lì quá...Hai bà quyết định đứng lên,tiến lại gần người đàn ông...ông ta vẫn tiếp tục nói...Hùng...bình tĩnh...bình tĩnh....Thưa ông,một bà lên tiếng nói:
                    Chúng tôi tuy là phụ nữ,cũng có con nhỏ,và cũng có cơ hội tiếp xúc nhiều gia đình,nhưng thật lòng mà nói,đây là lần đầu tiên chúng tôi gặp một người nói chuyện với con thật tuyệt vời như ông,cháu tên là Hùng à,tên đẹp quá đi...thôi nào ...nín đi....Hùng đái ướt hết rồi kìa...
                    Thưa,hai bà lầm rồi...Hùng là tên tôi...tôi đang nói tôi bình tĩnh,còn thằng chó đang gào kia tên là Cường,tôi phải nhắc tôi bình tĩnh...nếu không tôi đã bóp cổ nó nãy giờ...
                           Không có ý đá xéo mày đâu nghe Hùng,vì cái tên trong truyện như vậy,tao chỉ lặp lại thôi...hi...hi..

24/11/2013

ĐỨC THI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét