Thứ Năm, 7 tháng 8, 2014

CHUYỆN KỂ LẠI

Nhớ gì kể nấy....
Trong khi đi chơi,cái không thể thiếu là kể chuyện cười....nghe rất nhiều,nhưng chẳng nhớ bao nhiêu...bây giờ tao thuật lại những gì đã nghe...đứa nào còn nhớ thì kể bổ xung nghe...
  Giáo Huyết kể:
  Trong một bữa cúng đình,có mướn gánh hát về...trai thanh nữ tú trong làng rủ nhau í ới đi coi...người đông ơi là đông..hễ chỗ nào có con gái là bao giờ đàng sau cũng có lố nhố thanh niên...
  Mấy cô đang say sưa xem hát,đàng sau có một thằng vỗ đít cái bốp...cô ta quay lại la lên..Anh làm cái gì zậy ?....Tôi làm chủ nhiệm hợp tác xã....cô gái giận dữ quay lên...lát sau lại có đứa vỗ cái bốp...cô ta quay lại ...anh có thôi đi không...không thôi được...nhân dân còn tín nhiệm,tôi còn làm...cô gái mím môi quay lên...lát sau lại cái bốp nơi đít bên kia...tức quá,cô gái la lên...tôi nói anh nghỉ ngay đi nhá...Vâng,tôi cũng tính nghỉ...nhưng phải đợi hết nhiệm kỳ,không nghỉ ngang được..
  
Bác sĩ Nghị kể:
 Có ông sư đi khám sức khỏe...cầm tấm giấy kết quả xét nghiêm trên tay,ông ta rất băn khoăn,lo lắng...sau cùng ông ta tới gặp bác sĩ
-Bác sĩ coi dùm tôi kết quả này,cả đời tui ăn chay trường,có biết miếng thịt,miếng mỡ nào,sao giờ lại ghi tui máu nhiễm mỡ...nếu chuyện này lọt đến tai phật tử xứ tui,tui biết giải thích ra sao...không chừng họ nói tui lén ăn thịt,ăn mỡ....bác sĩ thông cảm sửa lại dùm tui....máu nhiễm dầu đi.

Đức Thi kể:
Tao đố tụi bay trên đời này cái gì là quý nhất...tao nói luôn..không phải mỹ nhơn,kim cương,vàng lá ...mà là cơm...chuyện như sau:
-Có một thằng có máu dê,ác thay trong nhà lại có cô em vợ ,không những đẹp số một La Mã mà còn bá cháy..vòng 1,vòng 2,vòng 3 đều đạt chuẩn và trên chuẩn...anh ta kiếm chuyện ra đụng một cái,vô vuốt một cái...em vợ không cự mà còn cười,làm ảnh mê chết đi được...bữa đó canh vợ không có nhà...ảnh về sớm...gặp em vợ đang chân co chân duỗi tập yoga..anh nhào tới ôm xiết...em vợ cười vui vẻ..gì gấp vậy anh Hai,ngoài này người ta thấy...vô phòng em đi...Trời..được như cởi tấm lòng,ảnh lom khom(vì đi thẳng hổng được) phóng vô phòng em vợ một cái rột...vừa vô,anh nghe tiếng khóa cửa cái rốp,nhốt ảnh bên trong,ảnh tính la lên thì nghe tiếng em vợ nói...Ủa,chị Hai,sao hôm nay chị dìa sớm vậy..?  nghe vậy ảnh nín khe,không dám thở mạnh...Ừa,bữa nay chợ ế,với lại tao cũng hơi mệt trong mình,con mắt nó giựt hoài..không biết chuyện gì nên về sớm coi nhà coi cửa...mà..ủa..anh Hai bay đâu?sao thấy xe mà không thấy người...Dạ..ảnh vừa về,nói với em báo lại chị anh đi công tác đột xuất,hai ba bữa anh mới về,anh nói anh đi vắng chị ở nhà coi nhà,chừng nào anh về chị hãy ra chợ...mà nè,chị Hai,tối nay em ngủ với chị nghe,nhà không có anh Hai em ..sợ..Ừa..lớn rồi mà còn nhõng nhẽo.....Cha này nghĩ cũng ngộ ghê..nói đi là đi..không cho ai hay gì ráo...về biết tay tao..thôi,đóng cữa vô nhà nghỉ..
-Nguyên một đêm,muỗi cắn không dám đập,ngủ không dám ngủ..sợ ngủ rồi ngáy...bể ổ.. trông trời mau sáng còn tính kế thoát...tới sáng nghe tiếng cửa sổ mở he hé...con nhỏ em vợ lén đưa chai nước,còn đưa đẩy..ráng nghe anh Hai..chút nữa chị đi rồi,em vô với anh...mình tha hồ...tình cảm...nghe rồi tưởng tượng thấy quá đã,nên nguyên một ngày bị nhốt không dám rên,vì con vợ đi tới đi lui hoài,đã vậy nó còn rủ mấy con mẹ bạn hàng ngoài chợ vô đậu chến tứ sắc..cười nói bể nhà...
-Nằm cho đúng 3 ngày 3 đêm,cuối cùng em vợ mở cửa bước vô,mặc bộ mút xơ lin mỏng dính màu hoa cà..cười tươi rói....anh Hai,Út nè...chị hai đi rồi..giờ anh muốn gì Út cũng chiều tới bến luôn..anh muốn gì nè....CƠM...CƠM...cho tao miếng CƠM.....con quỷ.
Đó,câu chuyện trên chứng minh trên đời này cơm là quý nhứt...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét