Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2014

HÒM THƯ GÓP Ý


Các chiến hữu Ba Cùng thân mến (cùng đi chơi,cùng ăn và cùng nhậu)
      Cặp đôi hoàn chỉnh gặp nhau năm nay là do ai đìa của Huyết Hồ Văn,đây là nội dung meo của hắn gửi cho tại hạ...Ê! đây là sáng kiến của tao đó nghe...Hi vọng bọn mình sẽ thực hiện một chuyến đi độc đáo,đặc sắc,phong phú,vô tiền khoáng hậu(sic)....diễn nghĩa ra là trước nay chưa từng có và sau này cũng không thể có....Đúng là như thế,có thể có nhiều chuyến đi chơi chung sau này,nhưng địa điểm và người tham gia sẽ ít hoặc nhiều hơn.Do đó,chấm câu này là chính xác.Qua điện đàm với Lân Lu từ Úc Châu...mới về SG,tại hạ cũng nắm được vài cái lấn cấn trước khi du hành của các chiến hữu,nay xin góp tí ý như sau :
       -Chắc vì có quý phu nhân đi chung,Mậu Xá sợ anh em gặp hướng dẫn viên nữ đi theo,rồi nương theo chiều gió,anh em sẽ có những lời nói hay cử chỉ gì đó,có thể gây ra mất đoàn kết trong nhà,xa hơn sẽ mất đi danh hiệu gia đình văn hóa trong phường.Nhất là gặp cô hơi màu một tí,anh em lại máu một tí.Rồi anh em sẽ có người mắt chữ A,miệng chữ O,tay chân cuống quýt cứ như vừa ăn phải kẹo đặc sản cu đơ...do đó để bảo toàn lực lượng,Xá ta đã yêu cầu hướng dẫn viên là một người đàn ông đích thực...Đây lại là một sai lầm nối tiếp sai lầm....xin ví dụ.
       -Hẳn anh em còn nhớ tay gai tua rít trong chuyến đi K vừa rồi....nói là thảm họa của du lịch lữ hành thì chỉ quá một tí chứ không sai,nó nói mà không cần biết người nghe có muốn nghe hay không....Xin nhắc lại lời nó nói: Quý vị bà con ,cô bác đã có trong tay cái nón của Tốp Ten đầy đủ chưa?,xin quý vị đội lên đầu đi ạ!...dạ!...ở phía sau nữa,các em nhỏ cũng đội lên đi...Vâng,và bây giờ cô bác có ai muốn bán cái nón này không?....công ty sẽ xin mua lại một triệu...xin nhắc lại một triệu đồng Việt Nam...Vậy là không có quý vị nào muốn bán,vâng.Xin thông báo,cái nón này rất chi là lợi hại.Nếu quý vị bán cái nón này rồi thì từ giờ trở đi,quý vị phải tự túc chỗ ăn,chỗ ngủ...chỉ còn đi chung xe thôi....Vâng,ngoài cái ý nghĩa khỏi lạc nhau trên đường dài,cái nón cũng là cái vé để đưa quý vị đến nhà hàng.....Trời ạ,mới lên xe mà thằng này đã lấy nón phủ đầu ăn rồi...tại hạ và Huyết huynh đệ chỉ còn biết nhìn nhau,miệng nói,thiệt là của hiếm,động vật sắp tuyệt chủng trong sách đỏ của du lịch...Không biết Tốp Ten Tờ Rê Vồ kiếm đâu ra thằng nói chuyện vô duyên cực này vậy ta? thế nên mới có cảnh bà mẹ mắng con té tát ngay trước nhà ăn.....nón đâu?-con để trên xe-Giời ơi,mau ra lấy,đi ăn mà không chịu đội nón....người ta nói mày bên ngoài vào ăn chực,không cho vào,hiểu chưa?...Bà mẹ nó,đi khắp thế gian về tới xứ bánh canhTrảng Bàng mới thấy cảnh trước khi ăn phải kiếm cái nón đội khơi khơi trên đầu...Đúng là đi một ngày đàng....học cho một đống khôn khủng với khôn lùi.
       -Theo cái kèo mình giao với nó,có ghi trên giấy trắng mực máy in,mỗi người một ngày 2 chai nước với khăn lạnh muốn lau cái gì thì lau...ngày đi...chơi đầu tiên,nó nghiêm chỉnh chấp hành,tới chỗ giao cho từng nam phụ lão ấu,qua ngày 2,nó chơi kèo trên,cầm mi cô đứng trên đầu xe phán,nước ở trong thùng,quý cô bác nào cần dùng cứ vô tư lên lấy....thế nên Vân Bùi ngồi gần cái gọi là thùng nước,lâu lâu cứ phải nhỏm đít một phát đứng lên để gia ân phát nước cho mấy chiếc L19 ở trong kẹt thiếu cả nước lẫn nôi.....Bác gì ơi...Anh gì hơi bị đẹp ơi...cho em xin....những âm thanh đó cứ vây lấy Vân Bùi...vô hình chung trong suốt quãng đường,Vân bạn tôi, đã trở thành liên lạc viên giữ nước như thế đấy.
       -Bỏ Nữ lấy Nam của anh Xá khi chưa có sự thống nhất của bàn tròn là một khuyết điểm chủ quan của anh ấy,có thể anh nghĩ ai cũng thích nam giống như anh.Đấy là một sai lầm,nhưng là một sai lầm về nhận thức,không có tính hệ thống.không chuyên sâu,và chưa gây ra những tác hại nghiêm trọng,có thể bỏ qua cho ảnh,chỉ cần ảnh rút kinh...nghiệm cho những lần sau.khi có vấn đề gì cần cân nhắc giữa nam và nữ,anh phải bình tĩnh và tự nhủ với mình...hãy khoan quyết định,phải hỏi lại tụi nó...những thằng bán thuốc chuột...
       -Với những gì chúng ta đã gặp,chuyến này chúng ta hạ quyết tâm phải chuyển qua hướng dẫn viên nữ,phụ nữ là nhất rồi,mềm mại,nói cười duyên dáng,đối đáp chỉnh chu,cứ coi tivi thì rõ,các cô hướng dẫn chỉ từ chuẩn tới vượt chuẩn,không có xấu bể nhà lồng chợ đâu mà lo.Phụ nữ đẹp là bông hoa biết nói,suôt chặng đường dài,ta và bà xã ta vừa nói chuyện vừa ngắm hoa,rồi nghe hoa kể chuyện danh lam thắng cảnh,chuyện ngừơi sống 40 năm trong rừng không cần xét nghiệm máu,siêu âm màu,chụp X quang mà vẫn sống phẻ...chuyện ngậm ngải tìm chồng,nói chung là hoa tám đủ chuyện trên đời cho ta quên đi thế sự thăng trầm quân mạc vấn...Và không khí vui vẻ đó sẽ theo ta cho đến ngày thứ tư...là ngày hết tiền....Trong giao lưu,thế nào mấy anh hát hay đàn giỏi phe ta cũng trổ tài ca hát....lời thật mất lòng,hát bài gì cũng duyệt,chỉ xin đừng hát bài ...đểu....Em ơi,em ơi...cho anh xin em một đứa con trai....em ơi,em ơi....vừa hát vừa nháy nháy mắt với cô hướng dẫn....hát như thế là dễ xa nhau trong vòng tay có sẵn lắm nghe quý vị.....
        -Má con gái tao vừa nhắc...Ông mang theo chai XO mà không mua mồi lấy giống gì nhậu,nhớ mua thêm bịch khô bò nữa...Yes...Madame.
        -Phụ lục phần cuối....Chưa đi chơi mà tiêu chuẩn độc đáo tụi mày đã thanh toán,hết chỗ gặp nhau rồi sao mà mấy thằng ăn to nói lớn như tụi bay lại nhảy vô tĩnh lặng.Hai chữ tĩnh lặng chà bá ở trên tường,ai vô đó miệng cũng như ngậm hột thị,mà có nói chuyện với nhau thì cũng như những người răng sâu mới nhổ, nói chuyện thì thào thì thầm.Mấy má thì ầm ầm như núi lở ngoài Quảng Ngãi khi cơn bão đi qua ?Chuyện không nói ra ai cũng biết là tụi mày đi lộn tiệm...thiệt là độc đáo mở màn mà.
                 Hết ý kiến.........................

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét