Thứ Ba, 25 tháng 11, 2014

TÁM GIỮA TUẦN..


Bạn bè thân mến.
Bữa nay hơi bị rảnh,nên ngồi tám chút chơi.
Mời các bạn nghe lời thoại sau đây giữa 2 người hàng xóm.
-  Anh Tư..tui năn nỉ anh mà,anh ráng chơi cho tui lần nữa đi.
-  Thôi, chị Năm ơi,tôi đuối lắm rồi...với lại vợ tôi không thích vụ này,mỗi lần thấy chị qua rủ là mặt nó quạu đeo.Chị thông cảm dùm, bỏ qua cho tôi lần này đi..
- Vậy thôi,kỳ này anh không chơi thì kỳ sau nhớ chơi nghe...đừng bỏ tui nghe anh Năm..
Đọc qua mấy hàng trên nếu không có giải thích, thế nào cũng có người nghĩ vẩn vơ tới chuyện cổ tích xưa như trái đất.Nhưng đây là lời thoại có thật giữa hai người chơi hụi với nhau,ngoài bắc gọi là chơi họ mà mỗ này vẫn nghe họ đối đáp với nhau thường xuyên như vậy...người ta thường hay nói trỏng với nhau như thế,nghe thì không thấy chi,nhưng lập lại thì phì cười...đó là truyện có giải thích mới hiểu...còn đây là truyện có giải thích rồi mà người nghe vẫn còn ngơ ngác như con nai vàng,không phải một người mà là hàng triệu người nghe xong đều đạp trên lá vàng khô như nai hết.
       Đó là truyện: Nhặt xương cho thầy...Truyện này không có gì mới,nó nằm trong kho tàng truyện cổ tích dân gian như thầy đồ mắc lỡm,thầy đồ ngủ ngày hay thầy đồ ăn vụng chè vân vân và vân vân,nó hoàn toàn có tính cách giải trí,gây cười nhẹ nhàng,đả kích những nhân vật dốt nát,ham ăn tục uống mà đòi đi làm thầy thiên hạ.Riêng truyện nhặt xương lại còn đả kích sự giả dối,cái sĩ diện dởm của một ông thầy giành ăn với học trò...Nó chả có một ý nghĩa quái nào đề cao vai trò của người thầy hết,vậy mà nó được vtv dựng thành phim hoạt hình rồi chiếu trong chương trình có tên nghe rất kêu là quà tặng cuộc sống.Chiếu cho tất cả con dân sống trên đất nước hình chữ S này coi vào đúng ngày tôn vinh vai trò của người thầy.Ngày nhà giáo 20/11.Mục đích gì ? Ý nghĩa gì ? mà nhà đài muốn nói tới...Hay tại trình độ mình còn kém chưa hiểu hết sự sâu...xa...của nó...Cho đến khi vtv xin lỗi,thì mình mới biết là nó sơ sót...
       Cái này vì bị hàng loạt nhà giáo phản ứng quyết liệt quá nên vtv mới chính thức xin lỗi,Có người còn nói thẳng vtv đã tát vào mặt chúng tôi thật phũ phàng...vtv thế này,vtv thế nọ,chứ còn vụ lấy khăn Piêu người ta đội đầu,mà nó mang đi che đít,che khu,rồi nhảy nhót tá lả bài cào rất ư là nham nhở,đạt kỷ lục về sự phản cảm và vô văn hóa.Người dân tộc Thái ở Sơn La bức xúc đòi vtv chính thức xin lỗi mà nào nó có chịu xin lỗi đâu,chỉ cho một anh em xi lẻo mép của chương trình ca nhạc đó ra nói vài lời rằng là do sơ suất,do chủ quan,xin lỗi, mong quý vị thông cảm là xong...Vậy mới biết cái can đảm nhận là mình ngu,mình dốt...đâu phải ai cũng dám làm.
       Hồi xưa mỗ này có nghe loáng thoáng ở đâu đó nói...Khi bắn vào quá khứ một viên súng lục,thì trong tương lai sẽ phải lãnh lại một quả đại bác...nói thì nói thế thôi..chứ đại bác đã là cái đinh gì so với bom tấn hàng loạt ta đang phải lãnh đủ.Từ điển thì tào lao,sách giáo khoa thì ẩu tả,sách giải trí thì vớ vẩn,toàn là thứ thiếu oxy lên não đang bắt con trẻ đọc...thí dụ như hỏi tại sao bác sĩ khi mổ bịnh nhân lại phải mang khẩu trang...trả lời..để nếu bịnh nhân có chết,thì không ai biết mặt mình...Vậy mà nó cũng in ra thành sách rồi mang đi bán...Quá là thần kinh..Nghĩ cũng buồn cười cho chữ nghĩa của cha ông chúng ta...buồn mà cười được mới ác chiến.Chả hiểu tiếng nước ngoài nó có câu nào tương tự như của ta.
        Nói như của ta mới nhớ,cái này đọc được trên báo giấy...nói báo giấy là để phân biệt báo mạng đó mà..Có một ông ở một bộ nọ có điều kiện đi công tác nước ngoài thường xuyên,một hôm ngồi uống cafe rồi ăn sáng với nhân viên,ăn xong ông móc trong túi ra một cây tăm,tự nhiên xỉa răng,tay trợ lý thấy vậy lên tiếng.
   - Thưa anh,nhà hàng này có tăm...anh mang theo làm gì cho... rách túi
   - À,thói quen ấy mà,tôi hay đi nước ngoài nên thường xuyên phải có tăm trong túi.
   - Ơ...vậy là ở nước ngoài chúng không có tăm à..?.
   - Làm gì có,các cậu phải luôn tập thói quen tích cốc phòng cơ như tôi đây này,khi có cơ hội đi ra nước ngoài nhớ mang tăm theo mà dùng,chúng không có tăm vì nước chúng nó không có cây tre như của ta...hiểu chửa ? 
   - Vâng,em hiểu rồi ạ..quả là có nhiều cái ta có mà chúng không có nhẩy...
         Rất chính xác.
         Ta có mà chúng chả bao giờ có được nhiều cái quái và dị như ta.
      Các bạn thử phiêu một chút coi,thấy thằng cha này ăn xong,móc trong túi ra cây tăm,vô tư xỉa tanh tách,tanh tách...rồi đưa lên mũi ngửi một phát,sau khi yên tâm về mùi,chàng ta chùi tăm vào tay áo,xong bỏ vào túi để sử dụng lần sau cho đúng câu tích cốc phòng cơ...tôi bảo đảm,khỏi cần nước ngoài,chỉ ở Saigon thôi,xung quanh dân chúng ói mẹ nó hết trơn bữa ăn sáng của mình.
      Đi ra nước ngoài...có mà đi ngoài ra nước.
 
                          Hết...
      

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét